Ở Mỹ, viết thư về nó cứ bảo: “Mình thèm rau muống luộc chấm mắm nêm quá, ước gì!”. Vừa rồi nó về, mình ra chợ mua một mớ rau muống ngon về luộc đãi nó. Nhìn đĩa rau muống nó bĩu môi: “Cậu ăn uống kham khổ thế à?”.
Tác giả: Đăng Châu
Một vài bài viết mà tôi viết hoặc dịch về những câu truyện trong cuộc sống, về sự thay đổi và nâng cấp bản thân để trở nên hoàn thiện hơn mỗi ngày.
“Hãy chắc chắn rằng anh luôn giữ trong sáng, ngay thẳng, chính trực, cung kính, nghiêm túc, một đồng minh của lẽ phải, lòng tốt, lòng trắc ẩn, và có ý chí thi hành bổn phận của anh. Phấn đấu làm con người mà triết học muốn biến anh thành”
– Marcus Aurelius
Ở Mỹ, viết thư về nó cứ bảo: “Mình thèm rau muống luộc chấm mắm nêm quá, ước gì!”. Vừa rồi nó về, mình ra chợ mua một mớ rau muống ngon về luộc đãi nó. Nhìn đĩa rau muống nó bĩu môi: “Cậu ăn uống kham khổ thế à?”.
Tác giả: Đăng Châu
Nhà nghèo nên lì xì của mẹ cũng có khác. Chỉ cho con nụ hôn cùng với lời “Mong con chóng lớn”. Tết này con đã lớn, đã biết cầm bao lì xì nhưng không còn nghe “mong con chóng lớn” nữa. Một phần mùa xuân của con đã theo mẹ.
Tác giả: Thục Yến
Con ốm, nhập viện. Làm thủ tục, bác sĩ mặt lạnh tanh. Biết ý, tay mẹ run run dúi trăm nghìn vào túi “lương y”… Bác sĩ thân mật: “Nằm giường này cháu, đừng lo có bác!”. Biết đâu mẹ đang xỉu dần vì bán máu cho con. Lương tâm?
Tác giả: Trần Đinh Ba
Hắn về quê cũ, chiếc Dylan quẹt thúng thúa đi ra từ ngõ vắng. “Đui à!”, dáng khắc khổ lồm cồm ngồi dậy. Hân!!!
ngỡ ngàng.
…
” Long cầm tiền đi, lên trên đó cố học nghe.Hân chờ…”
Tác giả: thaychuastudio(ddth.com)
“Mẹ đi lấy chồng con ở với…cha”
Hình bóng mẹ đã chết trong ký ức, tôi vô tình không thấy thời gian hằn sâu nỗi khắc khổ trên trán cha.
Chiều nay con bật khóc, nhớ lời cha ru…
Con đi lấy chồng cha ở với ai !
Tác giả: tonnumychau(ddth.com)
Quốc lộ về đêm, hắn rải đinh rồi hắn vá bốn xe xẹp. Mưa, hắn bỏ về. Hai xe khác đang tìm nơi vá bỗng “Rầm….. Ree…ét”. Một chiếc nữa ngã lăn, bé năm tuổi văng vào bánh xe tải.
Người nguời rơi nước mắt. Hắn chẳng hay biết, vô can.
Tác giả: Phạm Lai
40 triệu!…Cả cuộc đời bố chắt chiu, cho hắn được công việc ổn định… 5 năm! Chưa một lần ngẩng mặt… 5 năm! Hắn “đi” bằng đầu gối…
Bỏ việc và đi học… 1 cuộc sống mới…
Cay đắng và dằn vặt… nhưng…Hắn đã biết đi !
Tác giả: DONNA_DONNA(ddth.com)
Hai đứa cùng trọ học xa nhà, thân nhau. Lần vào quán nước, sợ tôi không đủ tiền trả em lòn tay xuống gầm bàn đưa tôi ít tiền. Vô tình đụng tay em… mềm mại.
Ra trường, hai đứa lấy nhau. Sống chung, em hay than phiền về việc xài phí của tôi. Bận nọ tiền lương vơi quá nửa đem về đưa em… chợt nhận ra tay em có nhiều vết chai.
Tự trách, mấy lâu mình quá vô tình.
Tác giả: Võ Thành An
Anh chở tôi trên chiếc xe máy cũ, các bạn có thể gọi là đã “cà tàng”. Xe xì lốp, chợt lắc lư dữ dội. Vì đang xuống dốc nên tôi sợ quá hét lên. Anh ghì lái bởi một tay, và kéo tay tôi vào eo anh thật chặt, “Hãy tin anh.”
Tôi nhắm mắt, vâng lời. Anh kéo tay về để giữ thăng bằng bằng hai tay lái.
Rầm!
Chúng tôi “hạ cánh”, có xây xát, nhưng vẫn an toàn.
Một sự ngã đổ kỳ diệu, vì thật may mắn, lòng tin giúp tôi không “ngã đổ” tẹo nào 🙂
by [Feel TheWind] of Truyện rất ngắn