Tại sao rất nhiều người Nhật giữ được vóc dáng cho dù chưa từng tới phòng Gym

Bài viết dành cho những ai cảm thấy áp lực hoặc căng thẳng vì văn hóa tập thể dục.

Tại sao rất nhiều người Nhật giữ được vóc dáng cho dù chưa từng tới phòng Gym

Có thể thấy, chúng ta đang bị choáng ngợp bởi những hình ảnh và quảng cáo về những phòng tập. Văn hóa này dường như đang là cơn sốt và mọi người đều là các thành viên của những phòng tập thể hình, vận động… Những tiện ích về chỗ ở đều luôn cố gắng gắn liền với hình ảnh của những phòng tập thể hình đi kèm với vô vàn những ưu đãi. Những người có ảnh hưởng trực tuyến thành công nhất viết về thể dục và không có gì lạ khi thấy ai đó chia sẻ quá trình tập luyện của họ trên social như cách họ chia sẻ món ăn của họ. Cho dù covid-19 xảy ra có làm giảm phong trào này đôi chút nhưng chắc chắn nó vẫn sẽ nở rộ trong tương lai với hàng loạt cơ sở thể hình, các phòng tập thuộc đủ thể loại từ gym, nhảy hiện đại, võ thuật… cho cả nam và nữ.

Nhưng ngược lại, đối với một quốc gia dẫn đầu về tuổi thọ và có tỷ lệ béo phì rất thấp – ít nhất trong số các quốc gia phát triển có thu nhập cao với mức 4,3% – bạn có thể ngạc nhiên khi thấy rằng không có nhiều văn hóa tập luyện tại Nhật Bản. Tại đất nước này, tập thể hình không phải là một điều gì lớn lao và không nhiều người có tư cách thành viên đến phòng gym. Mọi người hiếm khi sử dụng giờ nghỉ trưa của họ cho một buổi tập thể dục, và những người làm vậy có lẽ được coi là những người nhiệt tình tập thể dục.

Trong một cuộc khảo sát gần đây của Rakuten Insight đối với 1000 công dân Nhật Bản từ 20 đến 60 tuổi, khoảng một nửa số người được hỏi tiết lộ rằng họ hầu như không tập thể dục, khoảng một lần một tháng hoặc hoàn toàn không. Với lý do không có đủ thời gian hoặc đơn giản là họ không thích tập thể dục nhiều như vậy, hầu hết mọi người không coi việc tập luyện là một phần trong lối sống của họ.

Vậy điều gì đang xảy ra ở đây?

Tập thể dục diễn ra như thế nào ở Nhật Bản

Nếu bạn xem xét kỹ hơn ý nghĩa của việc tập thể dục đối với người Nhật, bạn sẽ thấy rằng tập thể dục tương đương với việc rèn luyện sức khỏe. Nhưng có lẽ tập thể dục có thể áp dụng các hình thức không nhất thiết là đến phòng tập thể dục và nâng tạ, hoặc chạy bộ 10km. Cụ thể, có lẽ bài tập họ cần là loại bài tập đã được đan xen vào lối sống của họ: ĐI BỘ.

Những gì kết quả trên cho thấy không phải là tập thể dục không quan trọng đối với sức khỏe, mà là trong cách tiếp cận vận động của Nhật Bản, có lẽ hầu hết mọi người không coi đó là tập thể dục. Người lớn Nhật Bản đi bộ trung bình 6500 bước mỗi ngày, nam giới ở độ tuổi 20 đến 50 đi bộ trung bình gần 8000 bước mỗi ngày và phụ nữ ở độ tuổi 20 đến 50 đi bộ khoảng 7000 bước. Người Okinawa nói riêng nổi tiếng với văn hóa đi bộ, họ đặc biệt lưu tâm đến việc kết hợp vận động trong lối sống hàng ngày của họ. Nagano, một tỉnh nông thôn ở Nhật Bản, đã có thể cải thiện tỷ lệ đột quỵ cao của họ bằng cách kết hợp hơn 100 tuyến đường đi bộ và giờ đây công dân của họ được hưởng tỷ lệ tuổi thọ cao nhất cả nước.

“Điều đầu tiên chúng tôi muốn chỉ là đưa mọi người đi bộ. Mọi người đều có thể làm được điều đó. Bạn đi bộ, bạn nói chuyện, bạn tập thể dục và điều đó giúp xây dựng ý thức cộng đồng”
– Nagano, thị trưởng của Matsumoto, Akira Sugenoya

Hầu hết công dân Nhật Bản sống ở các thành phố rất dễ đi bộ, nơi có giao thông công cộng thuận tiện, an toàn và giá cả phải chăng, và không nhiều hộ gia đình sở hữu ô tô. Kết quả là, khi đi làm, hầu hết mọi người đều đi bộ. Khi mọi người đi mua hàng tạp hóa, họ đi bộ. Khi mọi người đi ăn tối, họ đi bộ. Đó là một hoạt động được mọi thế hệ áp dụng hàng ngày: đi bộ là một phần của cuộc sống hàng ngày giống như hít thở vậy.

Các bước để có sức khỏe tốt hơn suốt đời

Đây không phải là lời kêu gọi chống lại việc tập luyện thể dục. Tôi thích tập thể dục và dành vài giờ mỗi tuần để chạy, đi xe đạp, bơi lội và hoàn thành các bài tập thể dục dưỡng sinh. Tôi không nghi ngờ gì về lợi thế của việc đổ mồ hôi nhiều và thấy rằng nó giúp tăng cường sức khỏe thể chất và tinh thần của tôi.

Nhưng văn hóa thể dục có thể gây cảm giác choáng ngợp cho những người không quen với nó và quá nhiều có thể kéo dài chu kỳ xấu hổ và tội lỗi. Điều này có thể khiến chúng ta tin rằng việc đạt được và duy trì cân nặng hợp lý chỉ dành cho những người chuyên tâm, những người thường xuyên nâng tạ và dành đủ thời gian để chạy và vận động hàng ngày.

Thay vào đó, những gì điều này cho thấy rằng, giống như cách ăn uống lành mạnh không cần phải chỉ ăn salad, tập thể dục lành mạnh không cần phải chỉ tập luyện – lối sống vận động chỉ cần bạn có thể đi bộ thêm một chút mỗi ngày. 🙂

Tại sao rất nhiều người Nhật giữ được vóc dáng cho dù chưa từng tới phòng Gym
Photo by Marek Piwnicki on Unsplash

 

Nguồn ảnh & bài viết tham khảo:

 

Lòng tự trọng

Lòng tự trọng là một trong những phẩm chất tốt đẹp nhất của Con Người. Đó là đức tính luôn luôn chú ý giữ gìn phẩm giá, nhân cách của mình, dù ở bất cứ hoàn cảnh nào. Người có lòng tự trọng là người có đạo đức, có thiên lương, có tư tưởng nhân văn…,

Xưa nay, trong các gia đình tử tế, sống có nền nếp, có gia phong tốt đẹp, các bậc ông bà, cha mẹ thường khuyên dạy con cháu phải có lòng tự trọng: “Ăn trông nồi, ngồi trông hướng”, “Miếng ăn quá khẩu thành tàn”, v.v. Có cụ bà gia đình gia giáo dạy con: “Làm bất cứ công việc gì và dù ở đâu, ngay cả những khi chỉ có một mình, cũng phải nghĩ rằng luôn luôn có quỷ thần hai vai chứng giám”.

Tử tế ai làm như thế.

Diệt tham nhũng

“Anh chỉ có thể thao túng một người nếu không cướp đi tất cả mọi thứ từ người đó. Bởi khi anh tước đoạt tất cả mọi thứ của họ, một lần nữa họ lại được tự do.” – Aleksandr Solzhenitsyn

Câu chuyện về các mối quan hệ trong chính trường nó là chuỗi các mắt xích quyền lợi liên quan nhằng nhịt, vì lợi ích nhóm nên sự tuân thủ và thao túng trở thành quyền lực tuyệt đối. Tuy nhiên khi quyền lợi bị tước đoạt hay trách nhiệm được rũ bỏ theo kiểu hạ cánh an toàn thì cũng thật khó đoán sự thanh trừng lẫn nhau sẽ diễn ra khốc liệt như thế nào.

Nói về tham nhũng, trong một thể chế mà các tài sản lớn thuộc về của công, thuộc về nhà nước, hay nói cách khác là tài sản vô chủ thì những kẻ càng biết cách biến nó thành của riêng lại càng là kẻ tài giỏi. Những người tưởng như liêm khiết thật ra là do tài năng kém cỏi không biết cách biến nó thành tài sản sở hữu riêng của mình mà thôi. Mà đất nước muốn mạnh buộc phải được điều hành bởi những người tài giỏi và có năng lực, đó là điều hiển nhiên.

Diệt tham nhũng không phải là tìm diệt những kẻ đã biến của công thành của riêng, bởi có thực mới vực được đạo, ít có kẻ nào thấy mồi ngon trước mắt trong khi đang đói lại bỏ qua, cho dù đức tính họ tốt nhưng cũng vì lòng tham hay chí ít vì sự tồn tại của họ, cũng sẽ biến họ thành những kẻ tham nhũng không nhiều thì ít.

Để diệt tham nhũng, điều cốt yếu phải làm là không được để tài sản công quá nhiều khiến cho lòng tham có cơ hội trỗi dậy, cần tư hữu hóa và tiến hành kiểm soát thuế, cần có cơ chế lương bổng và quyền lợi rõ ràng cho những người có năng lực nắm quyền, cần có sự ràng buộc về trách nhiệm và quyền lợi, quyền lợi càng cao thì trách nhiệm đi theo cũng phải lớn, trách nhiệm cho những quyết sách cần có chế độ bảo hành dài hạn không chỉ khi đương nhiệm mà phải cả khi về hưu, thậm chí trách nhiệm đến hết đời. Qua đó mới thực sự giảm thiểu và triệt tiêu nạn tham nhũng, chứ không phải là cách tìm diệt người tài trong hoàn cảnh như hiện nay.

Tuan Nguyen – Ngày quốc tế lao động 1/5/2017

:boo:

Thanh xuân hết mẹ nó rồi

Hôm nay là một sáng cuối năm trời sương mù dày đặc, tôi vào xem phân tích của Tumblr thì tìm được 1 bài viết được nhiều người thích, 15 câu nói về tuổi thanh xuân… thấy khá hay nên note lại ở đây nha.

Vậy câu hỏi là thanh xuân của tôi, đã qua hay chưa? :))

Đọc tiếp

Thế nào?…

1. Thế nào là thành công

Khi người ta đến tuổi trung niên, thân thể khỏe mạnh, có tiền dành dụm, đã kết hôn, vợ chồng quan tâm chăm sóc lẫn nhau, con cái vâng lời, có được công việc mà mình yêu thích.Chẳng cần nổi tiếng, cũng không cần phát tài, không cần thiết cứ phải nhìn vào gương người ta mà làm việc, được sống đúng với chính bản thân mình, đây chính là thành công.

2. Thế nào là niềm vui

Vu Quyên, một giáo viên đại học Phục Đán qua đời vì căn bệnh ung thư, vào những thời khắc cuối cùng của cuộc đời, cô đã viết trong nhật ký rằng: “Khi ở vào thời khắc giới hạn của sự sống và cái chết, bạn sẽ phát hiện rằng, mọi phấn đấu của bản thân (thức trắng đêm trong một khoảng thời gian dài giống như việc tự sát mạn tính vậy), những đòi hỏi mua nhà mua xe, đều mang đến rất nhiều áp lực cho bản thân. Những thứ này đều là phù vân cả. Nếu như có thời gian, hãy ở bên con cái nhiều hơn, lấy số tiền đó mà mua thêm vài đôi dép cho ba mẹ, đừng liều mạng để đổi căn nhà lớn gì đó, hoặc đổi xe hạng sang gì đó, hãy ở bên cạnh những người mà mình thương yêu, căn nhà nhỏ mà ấm cúng, thì đi xe đạp cũng sẽ thấy vui”.

3. Giá trị của bạn nằm ở đâu

Nếu như bạn nằm liệt giường hoặc đột nhiên chết đi, việc đầu tiên mà đơn vị công tác của bạn làm chính là tìm một người khác để thay thế, tất cả đều sẽ vận hành bình thường, bạn sẽ không quan trọng như bạn nghĩ. Còn ba mẹ, người nhà và những đứa con của bạn, họ sẽ cảm thấy như bầu trời đã đổ sụp xuống. Đối với họ, bạn mới thật sự là người quan trọng. Vậy nên lúc có bệnh thì nên giành thời gian cho bản thân, làm việc đúng mức, ở bên gia đình nhiều hơn, yêu mến bản thân mình, sống những ngày tháng yên bình, vui vẻ và hạnh phúc.

4. Hạnh phúc là gì

Trong nhà không có người bệnh, trong tù không có người thân, bên ngoài không có kẻ thù, trong mối quan hệ không có kẻ tiểu nhân, bên cạnh không có những kẻ xấu xa, làm việc có người thành thạo, đàm luận có người thông minh. Tụ họp có cao nhân, uống trà có hiền nhân, tán gẫu có người phóng khoáng.

Trong cuộc sống, có những việc thích làm, có một thân thể khỏe mạnh, có người yêu thương mình, có một đứa con dễ thương đáng yêu, có những người bạn đã một thời gian không gặp mà nhớ đến.

Đây chính là hạnh phúc.. ở trên là dòng nhật ký khi sắp qua đời của một người cả đời phấn đấu vì sự nghiệp khiến nhiều người giật mình. Hạnh phúc, niềm vui, thành công… thật ra rất đơn giản để có.

—————

Sưu Tầm Internet – Steve Ho

Lòng trắc ẩn đâu rồi!

“Hai con tôi đã mất vì quả rocket của những kẻ quá khích. Lòng tôi tan nát nhưng tôi không hận thù với họ. Tôi muốn lòng mình thanh thản để cầu nguyện cho hai con tôi”. Đây là chia sẻ của một ông bố người Úc có con gái và con rể có mặt trên chuyến bay xấu số bị bắn rơi trên địa phận Ucraina khi đang bay từ Amstecdam đến Melbourne tháng 7 năm 2014. Không dễ dàng gì để không bị kích động vì sự hận thù và có cái nhìn nhân văn hơn với tội ác. Có lẽ ông không xem sự tha thứ là ban ơn. Ông tha thứ cho kẻ khác để chính mình cảm thấy nhẹ nhõm.

Biểu hiện của lòng trắc ẩn: cảm thông với chuyện không may, độ lượng với lỗi lầm và cởi mở với sự khác biệt. Khi có lòng trắc ẩn, một người thường cảm thấy day dứt và hối lỗi với việc chưa phải họ đã làm và với việc phải làm mà họ không làm được.

Một cảnh tượng khá phổ biến chúng ta bắt gặp hàng ngày: có một va chạm đánh nhau xung đột hay tai nạn trên phố lập tức đám đông xúm đen xúm đỏ đến tắc đường. Có ai can thiệp không? Không. Có ai giúp đỡ không? May ra có. Họ xúm lại chỉ vì tò mò. Họ không dừng lại không phải vì lòng trắc ẩn. Sẽ có ai đó muốn giúp đỡ. Nhưng lòng trắc ẩn của họ dường như quá lạc lõng để đủ dũng cảm bước ra khỏi đám đông.

Đừng ngạc nhiên nếu ta đọc trên Facebook một sáng nào đấy tràn ngập những lời dè bỉu, thậm chí cay nghiệt về một cá nhân nào đấy vì quan điểm nào đấy của cá nhân đó. Điều lạ là người ta có thói quen bỏ bóng đá người. Thay vì biện luận chỉ trích quan điểm họ quay sang tấn công cá nhân người đưa ra quan điểm. Điều lạ hơn là họ làm những điều này với thái độ hả hê đắc ý. Có lẽ họ sẽ bớt cay nghiệt hơn nếu ở có một chút trắc ẩn.

Người trắc ẩn thường hay cả nghĩ và thấy ân hận với điều không phải họ đã gây ra. Tôi đã từng làm việc với một ông sếp như vậy. Ông ta cực nóng tính. Tính xấu là khi nóng lên văng thì thôi rồi. Tính cực xấu là nóng lên hay dùng từ ngữ xúc phạm người khác. Tôi bị oan khá nhiều. Ức chế lắm. Nhưng tôi vẫn bỏ qua và chúng tôi vẫn giữ mối quan hệ tốt với nhau vì một lý do: ông ta có lòng trắc ẩn. Không hiếm lần tôi chứng kiến ông ngồi thừ ra rồi bảo: cái miệng làm khổ cái thân anh, nói sướng mồm nghĩ lại thấy ân hận. Tôi luôn cho rằng thái độ của một người đối với việc không hay anh ta đã làm mới phản ánh chính xác anh ta là người như thế nào. Một lời xin lỗi hay một sự thừa nhận làm sai không làm mất thể diện. Trái lại sự nhún nhường đúng lúc đúng chỗ mới là biểu hiện của một người đàn ông mạnh mẽ thực sự từ bên trong. Không thấy nhiều người như vậy.

Một người thiếu đi lòng trắc ẩn khó rộng lượng và tình cảm. Một xã hội ít người có lòng trắc ẩn khó văn minh. Một cá nhân thiếu lòng trắc ẩn dài dài nếu họ không nhận thấy sự thiếu thốn này là nguồn gốc của thái độ hằn học và dửng dưng.  Một xã hội thiếu lòng trắc ẩn dài dài nếu xã hội đó không nhận thấy sự thiếu thốn này thực sự là nguồn gốc của mọi bất ổn.

Lòng trắc ẩn đâu rồi! Giá như mỗi người đều một lần tự hỏi bản thân câu này.

theo Đức Sơn

[Tan nát] Nợ công Việt Nam đã đi quá ngưỡng cho phép

Tuy  chủ để khá là vĩ mô, mang tầm vóc quốc gia nhưng đây là câu chuyện mà chúng ta, nhưng nhà kinh tế học được tốt nghiệp từ một trong những lò đào tạo đại học nên đọc, nên hiểu và nên lắng nghe. Nếu nói ra thì người ta bảo là “ăn rau muống nói chuyện thiên hạ” nhưng có một chút khác biệt nhỏ là tôi rất thích nói chuyện thiên hạ về vấn đề này, tình cờ sáng nay lên voz tôi đọc được topic này, nên đã “vội vàng” ghi chép lại một số ý kiến nhỏ để tham khảo chút xem sao…

Nguyên văn là từ bài viết này: Nợ công Việt Nam cận kề ngưỡng rủi ro

Theo Phó chủ tịch Quốc hội – Nguyễn Thị Kim Ngân, tỷ lệ nợ công của Việt Nam được Chính phủ báo cáo tại kỳ họp tới là “suýt soát” 64% GDP.

Nếu đơn thuần đọc bài báo này thì chúng ta sẽ hiểu à đơn giản là kinh tế nhà nước đang gặp khó khăn và đóng tab lại rồi té, nhưng hãy thử nhìn sâu hơn một chút để thấy hệ lụy của việc này sẽ dẫn tới điều gì, để chuẩn bị cho kịch bản điên loạn nhất nhé! :shame:

Về con số 64% GDP, với cái kiểu báo cáo mang phong cách Việt Nam như chúng ta thì con số thật có lẽ phải lên tới 640% và thậm chí còn hơn, mức trần nợ công cho phép là 65% thì còn số 64% có ý nghĩa gì hay không? 😆  Xin trả lời là không! Và chúng ta phải đối mặt với nguy cơ thực sự nghiêm trọng với tình hình kinh tế hiện nay đó chính là vỡ nợ như Hy Lạp, chuyện đó tin nổi không? Tất nhiên là không rồi vì đến tận 2015 các quỹ vay quốc tế mới đáo hạn và lúc đó thì mới lòi cái đuôi chuột của nền kinh tế hiện nay.

Và… nếu vỡ nợ thì sao? Tất nhiên chi tiêu công sẽ bị cắt giảm, tăng thuế, eo hẹp chi tiêu lại.Nhưng những giải pháp ấy liệu có giúp gì cho nền kinh tế mong manh của VN hiện nay không? Câu trả lời một lần nữa lại là KHÔNG! Nguồn vốn lớn nhất của NN nằm ở những khối bất động sản hàng trăm, nghìn tỉ của các doanh nghiệp thì vẫn đóng băng thì lấy tiền đâu mà trả nợ?

Nhưng để Việt Nam vỡ nợ vào năm 2015 thì vẫn khó có thể diễn ra được vì đơn giản, chúng ta có THIÊN NHIÊN + NHÂN LỰC GIÁ RẺ

Khí đó:

Chúng ta sẽ lại trông cậy vào người anh cả “núi liền núi, sông liền sông”, và sẽ thấy những dự án “Hợp tác khai thác giầu khí trên biển Đông của VN và TQ” hay tệ hại hơn là những mỏ tài nguyên: dầu khí, than đá, khoảng sản quý… đều thuộc sở hữu của các doanh nghiệp TQ mà VN ta chẳng thu được một cắc nào… Quá là funny  😀

Tiếp theo… chúng ta sẽ được chứng kiến hàng loạt những dự án FDI của các công ty lớn đầu tư vào VN với điều khoản miễn thuế 10 năm như SamSung hiện nay, và xuất khẩu của mình SS chiếm 25% tổng xuất khẩu của VN! Quá là vui tập 2  😀

Một vấn đề vi mô nhưng chắc chắn sẽ tác động tới vĩ mô một cách nghiêm trọng, 2015 sẽ đến rất nhanh, và tôi cũng chỉ có một số lời khuyên nhỏ cho ai tin vào bài viết này: Đừng tích trữ VNĐ, BĐS hãy tích trữ vàng, ngoại tệ  😀 

Chỉ có vậy thôi! Nhưng mọi chuyện không dừng lại như vậy đâu… hệ lụy của một nền kinh tế nhà nước làm chủ mà phát triển với quá nhiều tệ nạn tham nhũng, xin – cho như hiện nay, phát triển “nóng” không có định hướng thì sớm muộn gì người phải chịu hậu quả lớn nhất chính là người dân! là chúng ta đó!

no-cong

Winter is coming! :band:

Sức mạnh của người hướng nội

Abraham Lincoln, mẹ Teresa, Martin Luther King, Harry Truman, John Rockerfeller, Bill Gates, Warren Buffet, Steven Spielberg, Barrack Obama…

Bạn có biết đâu là điểm chung của những nhân vật này? Họ đều là những nhà lãnh đạo tài ba, những vị lãnh tụ xuất chúng? Đúng, nhưng một câu trả lời đầy đủ hơn sẽ bao gồm cả việc họ đều là những người hướng nội!  🙂

Nhận diện một người hướng nội  :nghenhac:

Theo các khảo sát, những người hướng nội và hướng ngoại thường khác nhau ở những đặc điểm cơ bản được liệt kê trong hình ảnh bên dưới.

Có nhiều ý kiến cho rằng trong môi trường kinh doanh năng động ngày nay, tính cách hướng nội là một nhược điểm lớn khiến con người không được đánh giá cao. Tuy nhiên, các số liệu thống kê lại chỉ ra rằng có khoảng 50% dân số thế giới và 40% các nhà lãnh đạo là những người hướng nội, sống nội tâm.

Tiến sĩ Kahnweiler, một người chuyên nghiên cứu về lĩnh vực tư vấn và phát triển tổ chức, cho biết tính cách hướng nội không những kiểm soát được mà còn có thể trở thành một nguồn sức mạnh to lớn.

Bên cạnh những nhược điểm như ngại nói trước đám đông hay không giỏi xây dựng các mối quan hệ, tính cách hướng nội lại có những ưu điểm lớn là khả năng lắng nghe và viết lách. Điểm mấu chốt nằm ở thái độ và cách nhìn nhận của mỗi cá nhân đối với vấn đề này.

Vậy các nhà lãnh đạo tài ba nhìn nhận và phát huy tính cách hướng nội của họ như thế nào để thành công?

Biến sự tĩnh lặng thành sức mạnh  :yuush:

Vì sao những người hướng nội lại là những nhà lãnh đạo xuất sắc nhất?

Câu trả lời là họ biết khai thác các thế mạnh mà những người hướng ngoại không có.

Dưới đây là 5 đặc điểm then chốt giúp các nhà lãnh đạo nội tâm phát huy được thế mạnh của mình và vươn tới thành công.

1.Nghĩ trước khi nói.  :hut:

Những nhà lãnh đạo nội tâm luôn luôn suy nghĩ trước khi nói ra một điều gì đó. Ngay cả trong các cuộc đối thoại thân mật thường ngày, họ luôn xem xét ý kiến của những người khác một cách cẩn trọng, sau đó dừng lại để suy nghĩ trước khi trả lời.

Một giám đốc điều hành nọ kể rằng khi lắng nghe ý kiến đề xuất từ nhóm điều hành của mình, ông thường chỉ ngồi yên lặng vì điều đó giúp ông nghĩ thêm được những ý tưởng mới. Nhìn chung, những người sống nội tâm đều có cùng một đặc điểm: họ học hỏi từ việc lắng nghe chứ không học từ việc phát biểu. Phong thái điềm tĩnh và ung dung khiến lời nói của họ có sức nặng và đáng để lắng nghe. Có một thực tế là một lời nhận xét tinh tế cũng đủ để đưa cả cuộc họp tiến một bước dài. Thêm vào đó, trong kinh doanh, những lời nói hớ thường phải trả giá rất đắt.

2.Tập trung vào chiều sâu.  :domat:

Các nhà lãnh đạo nội tâm thiên về chiều sâu nhiều hơn bề rộng. Họ có xu hướng đào sâu, tìm tòi, nghiền ngẫm thấu đáo một vấn đề rồi mới chuyển sang vấn đề khác. Họ thích tham gia vào những cuộc đối thoại nghiêm túc hơn là những cuộc tán gẫu vô thưởng vô phạt. Họ thường đưa ra những câu hỏi sâu sắc rồi chăm chú lắng nghe câu trả lời.

Trong một cuộc phỏng vấn trên tờ New York Times, bà Deborah Dunsire, Giám đốc điều hành kiêm Chủ tịch Millennium, một công ty dược phẩm lớn có trụ sở tại Cambridge, cho biết: “Tôi không chỉ thực hiện các cuộc khảo sát trong nội bộ công ty và tổ chức các cuộc họp lớn mà còn thường xuyên đi thăm các phòng ban. Tôi chỉ chào hỏi những câu thông thường như: Này, sao anh hay về trễ thế? Chị đang làm gì vậy? Hiện tại anh thích làm công việc nào nhất? Chị thấy chúng ta cần cải tiến thêm những lĩnh vực nào?…”. Bà Dunsire khẳng định những cuộc chuyện trò nghiêm túc kiểu này giúp các nhà quản lý tìm hiểu chính xác tình hình tổ chức và giữ chân những tài năng ưu tú. Thực tế cho thấy kiểu chuyện trò như vậy là sở trường của những nhà lãnh đạo nội tâm.

3.Thừa sự bình tĩnh.  :domohoi:

Các nhà lãnh đạo nội tâm thường điềm đạm. Họ thường thể hiện sự điềm tĩnh trước mọi cuộc khủng hoảng. Chẳng hạn Tổng thống Obama. Ông luôn nói năng nhẹ nhàng và từ tốn, gần như không bao giờ nôn nóng. Những nhà lãnh đạo hướng nội khác cũng vậy. Trong bất cứ cuộc họp, trước một bài phát biểu hay sự kiện quan trọng nào, bí quyết thành công của họ chỉ gói gọn trong một từ: chuẩn bị. Họ thường lên kế hoạch chi tiết và viết sẵn câu hỏi ra giấy. Đối với những cuộc họp quan trọng, họ diễn tập kỹ càng từ trước. Thậm chí họ còn tự đóng vai một nhân vật nào đó. Một giám đốc điều hành kể rằng ông ta đã từng tưởng tượng mình là James Bond trước khi tham dự một cuộc hội thảo công nghiệp lớn. Điều đó khiến ông cảm thấy tự tin và điềm tĩnh hơn.

Các nhà lãnh đạo nội tâm còn chuẩn bị tinh thần bằng cách không nghĩ về những gì tiêu cực mà chỉ hình dung về những điều sắp xảy ra một cách tích cực. Trước mỗi sự kiện lớn, Bob Goodyear, một nhà lãnh đạo trong lĩnh vực công nghệ thông tin ở Atlanta, thường tự nói với bản thân rằng: “Tôi có thể làm mọi việc chỉ trong 30 phút”.

4.Viết nhiều hơn nói.  :fail:

Các nhà lãnh đạo nội tâm thích viết hơn nói. Họ dễ dàng diễn đạt suy nghĩ của mình bằng việc viết ra giấy. Mặt khác, việc viết lách giúp họ khai thác sức mạnh truyền thông của các trang mạng xã hội hiện nay, từ đó kết nối hiệu quả với nhân viên, khách hàng và đối tác của mình. Chẳng hạn, khi sử dụng Best Buy’s Blue Shirt Nation, một trang mạng xã hội nội bộ của nhân viên tại các cửa hàng bán sản phẩm của Best Buy, các nhà quản lý và các đại lý liên kết của hãng có thể liên tục cập nhật tình hình nhân viên của họ.

Trong giới kinh doanh hiện nay đang lưu truyền câu chuyện về một giám đốc tài chính có thói quen viết blog (nhật ký trên mạng) hàng ngày. Trong một trang nhật ký gần đây, ông ta đã miêu tả chi tiết cách luyện tập để có được một bài diễn thuyết hay.

Bằng việc viết bài chia sẻ như thế, ông đã đạt được cả hai mục tiêu. Một mặt, ông cho mọi người thấy mình là một nhà lãnh đạo cởi mở và chân thành. Mặt khác, kinh nghiệm được ông chia sẻ là một tài liệu huấn luyện tuyệt vời cho hàng ngàn nhân viên.

5.Đam mê sự tĩnh lặng. :annau:

Các nhà lãnh đạo nội tâm thường nạp năng lượng cho bản thân bằng cách ngồi một mình. Công việc khiến họ chịu nhiều áp lực nên việc tự “sạc pin” thường xuyên là vô cùng cần thiết. Những quãng thời gian nghỉ ngơi như vậy tuy ngắn ngủi nhưng có thể giúp họ lấy lại khả năng tư duy sáng suốt, óc sáng tạo, từ đó đưa ra các quyết định đúng đắn. Đặc biệt khi áp lực lên cao, tính cách hướng nội giúp họ phản ứng một cách tích cực thay vì tiêu cực. Tất cả những điều này giúp các nhà lãnh đạo nội tâm hoàn thành công việc với hiệu quả cao nhất và đáp ứng được kỳ vọng của mọi người.

Những phân tích trên có thể giúp ích cho các nhà quản lý và những người làm việc trong các lĩnh vực khoa học, kỹ thuật, tài chính, nhân sự đặc biệt là phụ nữ làm việc trong những ngành nghề mà đàn ông chiếm ưu thế. Hãy biết tận dụng tối đa tố chất bẩm sinh của bản thân để tiến xa hơn, khai thác triệt để các mối quan hệ cũng như gia tăng giá trị cho tổ chức của bạn!

_______________________________________________________

– Bảo Châu –

St: Theo cuốn Nhà lãnh đạo hướng nội: xây dựng sức mạnh từ sự tĩnh lặng của TS. Jennifer Powell.

Nguồn: Tumblr

Bốn “chuyện lạ” ở đất nước Nhật Bản

Đất nước Nhật Bản thần thánh một lần nữa lại làm tôi thán phục bởi văn hóa của họ, thêm một chút hiểu biết về văn hóa NB thông qua 4 “chuyện lạ” tại đất nước này :drunk:

1./ Trung thực :matrix:

Ở Nhật, bạn khó có cơ hội bắt taxi để đi một cuốc đường dài. Vì sao? Các bác tài sẽ tự chở bạn thẳng đến nhà ga tàu điện ngầm, kèm lời hướng dẫn “Hãy đi tàu điện ngầm cho rẻ”.

Sự trung thực của người Nhật, in đậm nét ở những “mini shop không người bán” tại Osaka. Nhiều vùng ở Nhật không có nông dân. Ban ngày họ vẫn đến công sở, ngoài giờ làm họ trồng trọt thêm. Sau khi thu hoạch, họ đóng gói sản phẩm, dán giá và để thùng tiền bên cạnh. Người mua cứ theo giá niêm yết mà tự bỏ tiền vào thùng. Cuối ngày, trên đường đi làm về, họ ghé đem thùng tiền về nhà. Nhẹ nhàng và đơn giản. Các con đường mua sắm, các đại siêu thị ở Hokkaido, Sapporo hay Osaka… cũng không nơi nào bạn phải gửi giỏ/túi xách.

Quầy thanh toán cũng không đặt ngay cổng ra vào. Người Nhật tự hào khẳng định động từ “ăn cắp vặt” gần như đã biến mất trong từ điển. Nếu bạn đến Nhật, toàn bộ các cửa hàng sẽ tự động trừ thuế, giảm 5 – 10% khi biết bạn là khách nước ngoài. :domat:

2./ “No noise” – không ồn :confident:

Nguyên tắc không gây tiếng ồn được áp dụng triệt để tại Nhật. Tất cả đường cao tốc đều phải xây dựng hàng rào cách âm, để nhà dân không bị ảnh hưởng bởi xe lưu thông trên đường. Osaka bỏ ra 18 tỷ USD xây hẳn 1 hòn đảo nhân tạo để làm sân bay rộng hơn 500ha ngay trên biển. Lý do đơn giản chỉ vì “người dân không chịu nổi tiếng ồn khi máy bay lên xuống”.

Tại các cửa hàng mua sắm, dù đang vào mùa khuyến mãi, cũng không một cửa hàng nào được đặt máy phát ra tiếng. Tuyệt đối không được bật nhạc làm ồn sang cửa hàng bên cạnh. Muốn quảng cáo và thu hút thì cách duy nhất là thuê một nhân viên dùng loa tay, quảng cáo với từng khách.
con người nhật bản

BỐN “CHUYỆN LẠ” Ở ĐẤT NƯỚC NHẬT BẢN

3./ Nhân bản :*

Vì sao trên những cánh đồng ở Nhật luôn còn một góc nguyên, không thu hoạch? Không ai bảo ai, những nông dân Nhật không bao giờ gặt hái toàn bộ nông sản mà họ luôn để phần 5-10% sản lượng cho các loài chim, thú trong tự nhiên.

4./ Bình đẳng 😀

Mọi đứa trẻ đều được dạy về sự bình đẳng. Để không có tình trạng phân biệt giàu nghèo ngay từ nhỏ, mọi trẻ em đều được khuyến khích đi bộ đến trường. Nếu nhà xa thì xe đưa đón của trường là chọn lựa duy nhất. Các trường không chấp nhận cho phụ huynh đưa con đến lớp bằng xe hơi.

Việc mặc đồng phục vest đen từ người quét đường đến tất cả nhân viên, quan chức cho thấy một nước Nhật không khoảng cách. Những ngày tuyết phủ trắng nước Nhật, từ trên cao nhìn xuống, những công dân Nhật như những chấm đen nhỏ di chuyển nhanh trên đường. Tất cả họ là một nước Nhật chung ý chí, chung tinh thần lao động.

Văn hóa xếp hàng thấm đẫm vào nếp sinh hoạt hàng ngày của người Nhật. Không có bất cứ sự ưu tiên. Sẽ không có gì ngạc nhiên nếu một ngày bạn thấy người xếp hàng ngay sau lưng mình chính là Thủ tướng.

Ở Nhật, nội trợ là một nghề. Hàng tháng chính phủ tự trích lương của chồng đóng thuế cho vợ. Do đó, người phụ nữ ở nhà làm nội trợ nhưng vẫn được hưởng các chế độ y như một người đi làm. Về già, vẫn hưởng đầy đủ lương hưu. Độc đáo hơn nữa là nhiều công ty áp dụng chính sách, lương của chồng sẽ vào thẳng tài khoản của vợ. Vai trò của người phụ nữ trong gia đình vì thế luôn được đề cao, tôn trọng. :inlove:

Nguồn: vietnamnet.vn

Anh hùng thời loạn?

Không thể phủ nhận bầu Kiên là một con người tài năng trong ăn nói, ứng xử, đối đáp.Một kẻ khôn lỏi, biết tìm kẽ hở của pháp luật để kiếm tiền, biến không thành có với một máu “liều” cực cao.Bầu Kiên đã luân chuyển vốn đến mức hoa cả mắt, đến mức đại diện NHNN, đại diện VKS còn không thể hiểu hết cho thấu tình đạt lý những điều mà bầu Kiên đã làm. Bầu Kiên sai, quá sai nhưng cách xoay đầu lưỡi của một con buôn đích thực đã làm cho sai thành đúng và đúng thành sai. Với tài năng hùng biện thiên bẩm ấy – bầu Kiên đã ra đòn “hồi mã thương” rất hay, rất đẹp, đòn ấy chính là phát biểu cuối cùng tại HĐXX.Để giờ đây một kẻ thao túng ngành ngân hàng theo kiểu mafia như thế vậy mà giờ đây lại được tung hô như một kẻ anh hùng. =)) =))
Dù sao đi nữa, có thể tôi chưa biết tới những gì đằng sau vụ án này, nhưng tôi thực sự nể phục tài năng của nhân vật này, kể ra thì cũng thật là đáng tiếc, có rất nhiều sự đáng tiếc ở đây… :sure: Âu thì rằng là: Chữ “tài” đi với chữ “tai” một vần mà :shame:
Cùng đọc lại lời cuối của bầu Kiên tại tòa án, một bài phát biểu hay, đã biến ông ấy thành idol mới trên voz :lmao:

Kính thưa HĐXX, tôi rất cảm ơn HĐXX đã dành thời gian cho tôi được nói. Hôm nay, một lần nữa tôi xin HĐXX dành thời gian cho tôi được nói những điều tôi rất muốn nói công khai. Trước khi nói về những điều liên quan vụ án, xin nói đôi lời về hệ quả, hệ lụy liên quan đến vụ án.

(Tòa nhấn mạnh đây là lời sau cùng của bị cáo, nên nói tập trung)

Tôi rất hiểu là tôi được phép nói những gì trong lời nói cuối cùng.

Đầu tiên, xin HĐXX cho phép tôi cảm ơn những người bạn, người thân, cổ động viên đã giúp đỡ động viên gia đình tôi trong 21 tháng qua, tôi ghi nhận và trân trọng sự giúp đỡ của mọi người.

Hơn bao giờ hết, lúc này tôi cần bạn bè người thân giúp đỡ vợ tôi vượt qua những khó khăn này vì một người phụ nữ chưa bao giờ kinh doanh phải đứng trước tình hình “tiền mặt trả ngay”. Tôi khẳng định tôi không bao giờ phá sản. Những khó khăn hôm nay vợ tôi phải đứng ra giải quyết cho tôi là rất lớn nhưng trách nhiệm trước xã hội, tôi tin chúng tôi sẽ vượt qua khó khăn này nhưng tôi cần sự giúp đỡ của người thân, bạn bè trong thời gian này.

Những người trước đây chưa dám giúp tôi vì sợ liên lụy, họ chưa biết rõ bản chất vụ án như thế nào. Tôi tin rằng qua quá trình xét xử, họ đã biết bản chất thực của vụ án này là gì.

Cho phép tôi được xin lỗi các cổ động viên đội bóng đá Hà Nội vì những lý do bất khả kháng, đội bóng đã không được tiếp tục thi đấu. Tôi đã yêu cầu vợ tôi tiếp tục duy trì đội bóng trẻ để một ngày nào đó đội bóng được xây dựng lại bởi vì đây là tâm nguyện của tôi. Trong trường hợp tôi không làm được, con trai cả tôi sẽ làm thay.

Tôi đề nghị các đồng nghiệp của tôi tại công ty VPF sẽ làm tốt những gì chúng tôi đã dự định trước đây, những gì mà tôi, anh Đoàn Nguyên Đức, anh Thắng đã nói chuyện với nhau rất nhiều để làm sao trước khi nhắm mắt xuôi tay một lần nhìn được đội tuyển bóng đá Việt Nam thi đấu tại World cup. Đây là hoài bão lớn nhất trong tất cả các sự nghiệp mà tôi mong muốn.

Xin gửi lời tri ân tới toàn bộ khách hàng tại Ngân hàng Á Châu – những người đồng hành cùng tôi trong 20 năm hoạt động ngân hàng. Khách hàng của ACB hoàn toàn có thể tin tưởng rằng ngân hàng này là ngân hàng quản trị tốt nhất trong các ngân hàng thương mại VN, các hoạt động công khai minh bạch, điều hành có hiệu quả.

(Tòa nhấn mạnh đây là lời nói với HĐXX lời sau cùng)

Xin thẩm phán cho tôi được nói đầy đủ vì không đầy đủ thì sẽ không giúp tôi nói lời trọng tâm. Tôi nói những điều hoàn toàn mới. Đề nghị ông kiên nhẫn và dành thời gian cho tôi.

Trước hết, đối với các cổ đông nhỏ, vì việc tôi bị bắt, một số ngân hàng đã xiết nợ khi giá cổ phiếu xuống. Thiệt hại này có thể làm quý vị tán gia bại sản, tôi lòng thành xin lỗi vì đây là bất khả kháng của tôi, tôi không làm gì khác được. Các cổ đông lớn không có bất kỳ thiệt hại nào vì đây là những nhà đầu tư lâu dài.

Với hơn 15 ngàn CBNV ACB, những người đã rất thành công 20 năm qua. Mong anh chị em tiếp tục làm việc tận tâm. Tôi yêu cầu vợ tôi, con tôi không bao giờ được bán cổ phần của ACB, gia đình tôi tiếp tục cùng các anh chị xây dựng ACB, xây dựng đất nước. Tôi đã yêu cầu vợ tôi, yêu cầu ban lãnh đạo ACB không được cắt giảm lương, không được đuổi việc họ vì họ là những người tạo dựng thành công của ACB ngày hôm nay. Có thể chúng tôi có sai sót, chúng tôi sẽ gánh chịu nhưng ACB, họ không bao giờ đứng tên kiện tôi hay tố cáo tôi. Tôi có niềm tin mãnh liệt vào hơn 15 ngàn CBNV này không ai kiện tôi tố cáo tôi. Ai đứng sau họ nặc danh kiện tôi trước sau sẽ bị lôi ra ánh sáng. Họ hiểu rằng tôi đã đóng góp gì cho ACB hơn 20 năm qua.

Thành thật mong Vietbank thông cảm khi gia đình tôi buộc phải bán cổ phần của ngân hàng này vì không phải 1 lúc có tiền mặt trả ngay trang trải các khoản nợ. Sẽ có 1 ngày nào đó, 1 lúc nào đó, gia đình tôi sẽ quay lại Vietbank.

Với gia đình tôi, mẹ tôi, các em tôi, vì sao tôi không cho các em tôi kinh doanh, giữ các vị trí quan trọng của ngân hàng vì tôi cho rằng các em tôi chưa đủ năng lực trình độ để giữ vị trí quan trọng. Nhưng hơn ai hết, tôi nhìn thấy các rủi ro trong kinh doanh tại VN nên tôi không muốn các em tôi,vợ tôi phải chịu những rủi ro này.

Tôi muốn nói với các con tôi. Hôm tước tôi đã nói tôi biết tôi sẽ bị bắt nhưng tôi không bỏ chạy, sẵn sàng đứng lại nhận trách nhiệm vì những việc mình làm và tôi đã gọi 2 con trai tôi. 1 cháu lúc đó 15 tuổi, 1 cháu 9 tuổi, cháu thứ 3 bé quá tôi không gọi. Tôi nói với cháu thứ 2 là có thể con chưa hiểu nhưng con nhớ rằng cuộc nói chuyện này của bố với con … (ông Kiện nghẹn ngào xúc động).

Tôi bảo con lấy giấy bút ra ghi lại, tôi nói rằng: có thể có rủi ro sẽ xảy ra, tôi không biết bao giờ rủi ro sẽ xảy ra nhưng con hãy ghi lại những điều bố nói. Thứ nhất để làm người tốt phải làm gì. Thứ hai là mong muốn của tôi về việc con lập nghiệp kinh doanh như thế nào. Thứ 3, con trai là người đàn ông trong gia đình thay tôi chăm sóc vợ tôi và các em tôi. Tôi không bỏ chạy, tôi không trốn chạy trách nhiệm vì tôi tin vào chế độ này, đất nước này có kỷ cương phép nước dù thời gian đó rất sớm, hộ chiếu của tôi dài hạn ở khắp các nước, tôi có quan hệ khắp nơi, tôi chờ cái gì sẽ đến với mình, tôi chịu trách nhiệm với những gì mình làm.

Tôi xin phép nói với vợ tôi vì tôi chưa bao giờ được nói với vợ tôi từ khi vào tù. Tôi nói với vợ tôi khi tôi đề nghị luật sư là không bao giờ chạy án, không gặp gỡ bất kỳ ai đang giữ các trọng trách trong vụ án ngày hôm nay, xin xỏ bất cứ điều gì cho tôi vì điều đó sẽ nguy hiểm trực tiếp đến các lãnh đạo đồng thời nguy hiểm trực tiếp đến tính mạng vợ tôi. Thứ hai, tôi sẽ tự giải quyết những vấn đề liên quan đến vụ án của tôi. Tôi tin rằng mình có đủ khả năng, đủ tư duy, đầu óc để chứng minh mình vô tội.

Việc tôi biết được cơ quan điều tra bắt tôi không phải thông tin như dư luận xã hội được biết mà được phản ánh ngay trong bút lục hồ sơ vụ án vì cơ quan điều tra đã sử dụng anh Lý Xuân Hải để tố cáo tôi, khống chế anh Hải khi anh ấy là người rất thận trọng, anh ấy báo cáo thường trực HĐQT, tổ chức họp với tôi để thông báo điều đó. Tôi đã đề nghị HĐQT cung cấp tất cả những tài liệu liên quan đến tôi khi cơ quan điều tra yêu cầu. Thứ hai, vì tố cáo tôi nên tôi sẽ không tham gia vào bất kỳ ý kiến nào của thường trực HĐQT. Tôi chỉ đề nghị anh Hải làm văn bản báo cáo lãnh đạo công an về những việc cơ quan điều tra đang làm với anh Hải.

Những việc này, anh Tuấn, anh Kỳ, anh Hải đều chứng kiến. Khi tôi nói chuyện với anh Hải bằng điện thoại, cơ quan điều tra nghe và đều biết tôi ứng xử như thế nào khi tôi biết tôi sẽ bị bắt. Tôi là công dân tôi lương thiện, không ngần ngại điều đó, sẵn sàng chấp nhận thử thách đến với mình một cách dũng cảm.

Tôi rất cảm ơn nhà báo phóng viên đã đưa tin, mong báo chí đưa tin công khai, giúp tôi tìm ra sự thật.

Tôi xin cám ơn Bộ y tế đã giúp tôi sống qua những ngày khó khăn, đã mang thức ăn hàng ngày cho tôi, giúp tôi khám sức khỏe ngày 2 lần, tôi có thể giữ được sức khỏe để ngày hôm nay có mặt tại đây. Tôi không được đối xử công bằng như những bị cáo khác.

Tôi cám ơn các cán bộ chiến sỹ ở trại đã không gây khó khăn cho tôi.

Tôi rất hiểu và rất biết rằng đứng trước HĐXX không phải là nơi tôi khoe khoang kể công nhưng kết luận của cơ quan điều tra và diễn giải của VKS đã xúc phạm đến tôi, buộc lòng tôi phải nói dù không muốn nói:

Khi còn rất trẻ, đầu những năm 90 tôi được lãnh đạo Đảng, nhà nước giao một số nhiệm vụ rất khó khăn vì lúc đó tôi có mối quan hệ tình cờ, đặc biệt với lãnh đạo nhà nước Nga. Sau khi Liên Xô tan rã, quan hệ Việt Nam Nga rất khó khăn, vì mối quan hệ của mình, tôi đã làm những việc Đảng, nhà nước giao gồm 3 việc: làm sao xóa được nợ của Liên xô cũ đối với Việt Nam, làm sao nối được quan hệ thương mại Việt Nam – Nga, làm sao có thể mua được vũ khí cho quân đội Việt Nam.

Tôi không biết việc tôi làm có tốt hay không, vì đó là tập thể, lúc đó có rất nhiều người tham gia nhưng tôi nhận được sự nhận xét của lãnh đạo là tôi làm rất tốt. Tôi không đi sâu vì đây liên quan an ninh quốc gia. Người giúp tôi trong 5 năm làm việc này là anh Lê Vũ Kỳ, một trong 2 người trực tiếp dịch cho tôi. Hồ sơ vụ này cơ quan điều tra đã thu giữ đầy đủ, hãy trả lại hồ sơ đó cho tôi vì đó là tài liệu cá nhân.

Việc thứ 2 là đầu những năm 90, ngành điện đã rất nỗ lực để đưa 4 tổ máy 5, 6, 7, 8 của thủy điện Hòa Bình hoạt động đúng tiến độ phát điện góp phần xây dựng đất nước. Tôi và anh Kỳ đã góp phần đưa 4 tổ máy này về với giá rẻ nhất, nhanh nhất, đảm bảo tiến độ. Anh Kỳ đã có công rất lớn.

Thứ ba, những năm 90-95, tổng công ty may Việt Nam đứng trước việc là rất nhiều…

(HĐXX yêu cầu nói rõ tâm tư nguyện vọng…)

Cơ quan điều tra nói rằng tôi có ý thức, ý định thâu tóm hệ thống ngân hàng Việt Nam, lũng đoạn hệ thống NHVN, tôi xin chứng minh không có điều này:

Vào những năm Thị trường chứng khoán Việt Nam mới bắt đầu, có rất nhiều kẽ hở để có thể thao túng, tôi biết rất rõ kẽ hở ở đâu, có thể kiếm rất nhiều tiền nhưng không làm. Tôi và Lý Xuân Hải đã viết 1 báo cáo gửi cho lãnh đạo đảng, nhà nước về hiện tượng này và kiến nghị những việc cần làm. Báo cáo này được gửi tới nguyên tổng bí thư Đỗ Mười, thủ tướng Phan Văn Khải đã có thư gửi các bộ xem xét… rồi sau đó các Bộ này và chính phủ có những giải pháp chống việc thao túng giá trong thị trường. Đó là việc tôi làm.

Về việc NHNN, lĩnh vực tôi hoạt động chính, không phải hôm nay tôi mới nói tại tòa mà xin ghi nhận tôi đã có những ý kiến cho NHNN ngay từ khi xây dựng đề án báo cáo Bộ chính trị thông qua chiến lược phát triển ngành ngân hàng Việt Nam giai đoạn 2005-2010, tầm nhìn 2015-2020. Những báo cáo đó bằng văn bản. Ngay cả việc sắp xếp chấn chỉnh hệ thống NHTM Việt Nam, tôi và 1 số chuyên gia đã có báo cáo chấn chỉnh như thế nào.

Tôi xin tận dụng những giây phút hiếm hoi để nói đề nghị lãnh đạo Đảng, nhà nước lưu ý ba việc rất cần thiết: Một là việc sắp xếp lại các NHTMCP không phải là việc sắp xếp số học, không phải cộng ngân hàng yếu thành NH mạnh, hãy dùng NH mạnh kèm NH yếu. Đó là phương pháp hiệu quả nhất. Thứ hai, trong 30 NHTMCP đang hoạt động, trong 5 NHTM nhà nước đang hoạt động, có 3 NHTM có vấn đề lớn. Tôi không nêu tên đích danh NH nào đang gây nguy hiểm cho hệ thống, nhưng nêu 3 NH như thế để các lãnh đạo lưu ý. Thứ ba, đừng để bị NH nước ngoài chi phối để làm mất đi trái tim của nền kinh tế.

Về 4 tội danh tôi bị truy tố, 3 tội danh tôi không nói nữa nhưng riêng tội lừa đảo tôi nói thêm: tôi, Thanh, Yến không lừa đảo chiếm đoạt của ai cả. Sai sót dẫn đến vụ này là do sai sót của Công ty TNHH MTV Thép Hòa Phát, bằng 1 loạt các hành vi không liên quan đến việc biết hay không biết của anh Dương, Long, Hà hoàn toàn nằm trong ý thức của giám đốc Công ty TNHH MTV Thép Hòa Phát.

Tại tòa tôi đã nộp đơn khiếu nại, tôi xin kể đích danh những người làm sai phạm hồ sơ vụ án… Tôi cho rằng đơn khiếu nại của tôi cần có sự trả lời công khai. Tôi nói điều này là đã đặt mình và gia đình trước sự nguy hiểm vô cùng, nhưng tôi đặt niềm tin vào 90 triệu người dân Việt Nam, những người này sẽ bảo vệ tôi.

Về các tội danh khác, một lần nữa tôi khẳng định tôi không phạm tội kinh doanh trái phép, cố ý làm trái, trốn thuế. Còn tôi không phạm tội như thế nào trong phiên tòa đã được các LS đưa ra các luận cứ, chứng minh bằng các lý lẽ cụ thể.

Thời gian không có nhiều, tôi xin HĐXX nêu 1 số kiến nghị với lãnh đạo đảng, Nhà nước:

Kính đề nghị ông Nguyễn Phú Trọng Tổng bí thư xem xét toàn diện, cẩn trọng các vấn đề liên quan đến vụ án này và mong muốn ông giao cho Ban kinh tế trung ương, ban nội chính trung ương đánh giá lại toàn bộ vụ án để bảo vệ quyền công dân của tôi.

Kính đề nghị ông Trương Tấn Sang – chủ tịch nước là người đứng đầu, ông sẽ giúp tôi được minh oan.

Kính đề nghị ông Nguyễn Tấn Dũng thủ tướng Chính phủ là người điều hành đất nước, mong ông có những hành động thiết thực để bảo vệ các doanh nghiệp Việt Nam để làm sao có thể đóng góp xây dựng đất nước.

Kính đề nghị ông Nguyễn Sinh Hùng – chủ tịch quốc hội, vụ án của tôi liên quan 1 số nội dung thuộc thẩm quyền quốc hội, mong ông xem xét trả lời để xem ý kiến về các văn bản như thế nào…

Là 1 cử tri của phường Quảng An, Tây Hồ mong các vị đại biểu tôi đã bỏ phiếu có tiếng nói trong quốc hội để giúp tôi bảo vệ quyền công dân của 1 cá nhân cần được đảm bảo.

Đề nghị lãnh đạo ngành tư pháp Trung ương trong đó có Bộ trưởng, Thứ trưởng tổng cục 6 đừng để nhận được những thành tích từ vụ án này.

Đề nghị HĐXX: thứ nhất, tôi đề nghị HĐXX chưa có đầy đủ thời gian nghiên cứu tài liệu hồ sơ thì đừng tuyên án vào ngày 5/6 , nếu vẫn tuyên thì có thể là bản án đã tuyên từ trước. Thứ 2, hiến pháp VN quy định tại điều 31 , điều 4, đề nghị HĐXX chờ sự chỉ đạo trực tiếp của lãnh đạo đảng, nhà nước để giúp tôi đảm bảo quyền công dân theo hiến pháp quy định; xem xét yêu cầu cơ quan điều tra về việc phong tỏa tài sản của tôi và gia đình, đây là tài sản do mồ hôi nước mắt tôi làm ra trong 30 năm qua, không liên quan đến vụ án. Nếu phát sinh nghĩa vụ dân sự thì công ty B&B là 1 pháp nhân….

Thứ tư, tôi hoàn toàn tin tưởng vào HĐXX khi tôi hỏi thư ký tòa thành phần HĐXX là ai, tôi rất mừng là có 1 người là nguyên sĩ quan quân sự, đồng ngũ của tôi. Những đồng nghiệp của bố mẹ tôi… Và đặc biệt chủ tọa phiên tòa, thẩm phán rất có kinh nghiệm. Tôi hoàn toàn tin tưởng.

Dù án xử của các vị có minh oan cho tôi hay như thế nào thì tôi cũng hiểu các vị hiểu bản chất vụ án không như cáo trạng nêu; đề nghị HĐXX khi đưa ra những phán xử về tôi với những đồng nghiệp của tôi thì hãy nghĩ rằng phán quyết của HĐXX không chỉ liên quan trực tiếp đến sinh mệnh của tôi mà là minh chứng rõ ràng nhất Việt Nam này là đất nước dân chủ, có pháp quyền, người dân được bảo vệ. Chúng tôi phải tâm phục khẩu phục chứ không phải gây oan sai cho chúng tôi. Cho tôi được tại ngoại chờ thi hành án vì tôi đã không trốn chạy khi có thể trốn chạy, không có lý do gì khi kết tội tôi lại trốn chạy.

Những điều cần nói, cần gửi gắm tôi đã nói tại tòa ko cần tranh cãi, có 1 điều nhỏ: tôi hiểu những tác hại ngược của nó khi tôi nói tại tòa, nếu vẫn phải tạm giam thì cho tôi chuyển trại.

Tất cả những gì tôi nói hôm nay là nguyện vọng ước ao mong muốn của 1 công dân luôn tuân thủ pháp luật, tôn trọng pháp luật, 1 công dân có những đóng góp nhất định, tạo dựng nhiều Doanh nghiệp với chục ngàn lao động, đóng góp thuế, những DN này đã được công nhận trong rất nhiều năm.

Tôi tin tưởng 90 triệu người dân Việt Nam, tôi tin tưởng đất nước này, tôi yêu đất nước này. Tôi mong những người dân đều góp sức xây dựng đất nước.

Nguồn: cafef.vn

Có một sự thật là vào tù không bao giờ được bóc lịch… ải này bầu Kiên làm sao mà qua được… :matrix:
Liệu anh ấy có phải là anh hùng thời loạn lạc này? Câu trả lời dành cho hậu thế :tutin: