34 “Luật Lệ Ngầm” ở Nhật Bản

Lại tiếp tục series về nước Nhật Bản thiên đường, tình cờ đọc được bài viết về 34 “Luật Lệ Ngầm” ở Nhật Bản trên vozforums, mình tiếp tục mang về đây để làm tài liệu tham khảo cho chính bản thân mình.Để thực hiện được những điều này cũng không khó nhưng để thực hiện được tất cả thì không hề dễ chút nào. Những luật lệ ngầm này đã nói lên rất rất nhiều điều về con người Nhật Bản, văn hóa Nhật Bản – một văn hóa đáng để bất cứ quốc gia, bất cứ con người nào cần học tập.Thật là khâm phục, thật là đáng ngưỡng mộ. :beauty:

con người nhật bản34 “Luật Lệ Ngầm” ở Nhật Bản

34 “luật lệ Ngầm” ở Nhật Bản, cũng có thể nói chúng là những “luật bất thành văn” của người Nhật.

  1. Không dùng tăm nơi công cộng ,nếu dùng phải kín đáo hay vào nhà vệ sinh.
  2. Vào nhà hàng không dùng khăn nóng lau mặt, chỉ để lau tay thôi.
  3. Người “cùng giới” đi ngoài đường không choàng vai bá cổ nhau.
  4. Không dùng ngón tay chỉ vào người khác.
  5. Không rung đùi (trong lớp học,hay quán cafe…)
  6. Dùng chén đũa đúng của mình
  7. Không hỏi tuổi người đang nói chuyện với mình.
  8. Ngoài người yêu ,vợ chồng thì không bao giờ động chạm vào người đang nói chuyện với mình kể cả lúc thân mật hay giận dữ.
  9. Không khạc nhổ,ngoáy mũi nơi công cộng.
  10. Không nói chuyện ồn ào ảnh hưởng hàng xóm.
  11. Lên tàu điện giữ trật tự, không nói chuyện ồn ào làm phiền ngươì xung quanh.
  12. Không nghe nhạc to trên tàu
  13. Không ăn uống trên tàu
  14. Không ngồi vắt chân lên tàu
  15. Không chen lấn,xô đẩy
  16. Xếp hàng, khôn chen ngang
  17. Không vứt rác bừa bãi, rác mình thải ra có thể đem về nhà.
  18. Không để ý, soi mói người khác. Hoặc bàn tán về người khác nơi công cộng
  19. Không TRỘM CẮP
  20. Không cãi nhau ,đánh nhau.
  21. Không gây ồn, phiền người khác khi đang ở nhà họ
  22. Không liếc ngang,liếc dọc khi đối thoại.
  23. Khi làm việc, không sờ vào những thứ chưa biết. Không biết thì phải hỏi ngay
  24. Đi vào nhà Nhật, hay nhà hàng kiểu Nhật, không mang giầy dép lên sàn, phải cởi giầy để ở dưới đất.
  25. Đi lên sàn có chiếu tatami,nếu mang tất thì không cởi.Không có tất phải đi dép đi trong nhà
  26. Không gắp thức ăn cho người khác
  27. Không hỏi lương người khác
  28. Không hỏi về cân năng ,cũng như bình luận về chuyện xấu đẹp hình thể người đang nc với mình
  29. Không chở nhau bằng xe đạp, xe đạp chỉ đi 1 người.
  30. Không lái xe khi uống bia rươu, nếu vi phạm sẽ bị phạt rất nặng.
  31. Không vừa đi vừa hút thuốc, không bỏ tàn thuốc bừa bãi.
  32. Không khoanh tay trước mặt, không đút 2 tay vào túi quần khi nói chuyện.
  33. Không cho số điện thoại ,địa chỉ người khác khi chưa đồng ý của họ.
  34. Không nói chuyện điện thoại trong bữa ăn hay khi nói chuyên với người khác

Nhật Bản – Thật là một đất nước thần thánh :matrix: :matrix:

Đọc những điều này, bạn có thấy kích thích không? Mình thì có, thực sự là rất kích thích! 🙂

Nguồn : Vietnam-Japan community – Vozforums

Người Việt Nam chỉ thích chém gió…

Trích dẫn bài viết của nguoinoitieng.info về ý kiến của một CEO người Nhật khi được hỏi về nhận xét của ông đối với những người trẻ tại Việt Nam, bài viết hay đáng đọc, và may mắn cho ai đọc được nó.Bài viết khá dài nhưng nếu chỉ cần “ngấm” được chút ít trong này thì cũng đã quá đủ rồi.
Mình bị cuồng Nhật cmnr! :shame:

Đọc tiếp

Một lũ mất dạy – “Xếp” hình tại Hoàng Thành

Báo mạng suốt ngày giật tít, câu view các kiểu con đà điểu, nói chung thì mình cũng éo có tin mấy nữa, đọc lướt lướt xong thì biến.Nhưng…

Sau khi đọc được bài bào này: Sinh viên chụp ảnh phản cảm trước Hoàng thành Thăng Long

với những tấm hình kiểu như này:

kiyeu-1-3012-1385020007 kiyeu-2-4467-1385020007 ngan-hang-7977-1385022251

và: Ccảm nhận đầu tiên là tức giận, dù là chuyện chẳng liên quan đến bản thân nhưng mình có cảm giác mất đi 1 cái gì đó, mình cũng không biết nó là cái gì.Thời cuộc thì đổi thay, quan niệm về văn hóa, tư tưởng có thể thay đổi, có thể nay thế này, mai thế khác, thế hệ khác nhau cũng đã suy nghĩ khác nhau, hay ngay trong con người cùng thời cũng có nhiều điểm khác biệt nhưng với riêng bản thân mình thấy việc làm này không thể chấp nhận được.Với tư cách viết đứng trên danh nghĩa blog cá nhân, xin cho phép được bình luận về hành động này của các bạn trẻ:

CÓ HỌC – VÔ VĂN HÓA1 LŨ MẤT DẠY

Ước gì mình có mặt ở đó vào thời điểm đó cùng với 1 cái loa, lúc cái bọn “có học – vô văn hóa” này đang “xếp hình”, mình sẽ hét lên “1 lũ mất dạy” đến khi nào mất tiếng thì thôi…

Thấy mất đi 1 cái gì đó :sosad:

Thấy tức giận :ah:

Thấy kinh bỉ :look_down:

Thấy buồn  🙁

Trích 1 comment trên Vnexpress:

Ai bảo từ SEX là 1 từ vô văn hóa, hay tại thiếu hiểu biết về ngoại ngữ nên mới nói thế. Ai bảo những tấm hình phanh áo ngoài đó là 1 kiểu vô văn hóa, có biết được đằng trước có cái gì không hay là do cái đầu suy nghĩ liên tưởng đến 1 điều thiếu văn hóa nên bảo bức ảnh đó là vô văn hóa. Hê hê. Đôi điều cảm nhận, đừng ném đá mà tội nghiệp”

Hay là mình đã lạc hậu so với thời cuộc, mình bảo thủ, anh hùng bàn phím? Cũng có thể, bản thân mình chắc gì đã có học hơn mấy bạn đạn đang đứng chụp ảnh ở kia nhỉ? Mình cũng éo biết, nhưng với tất cả sự trẻ trâu còn lại, mình vẫn xin được nói:

CÓ HỌC – VÔ VĂN HÓA1 LŨ MẤT DẠY

Chửi người khác như thế này cũng chính là đang chửi bản thân 🙁
Dù sao thì:

But in the end it doesn't even matter. :lol:

But in the end it doesn't even matter. :lol:

But in the end it doesn't even matter. :lol:

But in the end it doesn't even matter. :lol:

But in the end it doesn't even matter. :lol:

But in the end it doesn't even matter. :lol:

But in the end it doesn't even matter. :lol:

Nếu bạn là sinh viên thì hãy đọc để ra trường có việc làm

Đúng là như vậy đó, là một sinh viên mới ra trường, đã có việc làm khá ổn định và khi đọc được bài viết này mình thực sự tâm đắc về câu truyện, lý lẽ mà tác giả đưa ra.Một kinh nghiệm rất hay cho những sinh viên còn đang loay hoay lo nghĩ về tương lai, về sự nghiệp khi chuẩn bị ra trường, nhất là trong tình cảnh hiện nay... :sad:

Bài viết trên Tumblr được mình trích lại, hi vọng sẽ là một bài học đáng giá cho các bạn sinh viên…

Nếu bạn là sinh viên thì hãy đọc để ra trường có việc làm

Thời gian những năm gần đây nếu bạn đọc báo và có để ý về tình hình kinh tế, việc làm của xã hội bạn sẽ thường xuyên thấy có cụm từ gần giống sau đây xuất hiện: Nhất hậu duệ, nhì quan hệ, ba tiền tề, thứ tư mới là trí tuệ.

Có lẽ không cần phải phân tích câu này, mọi người đều dễ dàng hiểu. Trong nhiều hoàn cảnh, câu đó là sự mỉa mai, lúc khác lại là sự ca thán, chán nản về tình hình thực tại, một số khác qui tội cho xã hội xuống cấp, giáo dục bại hoại… Những góc nhìn tiêu cực sẽ không giải quyết vấn đề nếu bạn là đang là sinh viên và bạn mong muốn rằng khi ra trường bạn có một công việc bằng khả năng của bạn, và không muốn tham gia vào những chiêu trò mang tính tiêu cực.

viec lam sinh vien

Làm sao để sinh viên ra trường có việc làm trong thời buổi kinh tế khó khăn như hiện nay?

Từng là một sinh viên, tôi xin chia sẻ một số kinh nghiệm của bản thân để các bạn sinh viên có thể tham khảo, và có thể một ngày nào đó bạn cũng sẽ mỉm cười giống tôi “mình thật là may mắn“.

Bạn không cần phải là một người có IQ cao, siêng năng hơn hẳn mọi người. Nói chung, là một người bình thường nhưng bạn đã thi đỗ vào một trường đại học không danh tiếng lắm như kiểu FTU – ĐH Ngoại thương (được mệnh danh là Harvard của Việt Nam) nhưng cũng không đến nỗi tai tiếng. Như vậy, bạn đã là trong số 20% người của tốp trên các thí sinh vượt qua được kỳ thi. Một thành tích không tệ đến nỗi phải bi quan phải không nào?

Okie, giờ thì bạn đã là sinh viên rồi và nếu bạn đang là sinh viên năm nhất, tôi sẽ không nói với bạn nhiều, mà bạn nên đọc bài này để hiểu những gì đang chờ đợi mình. Tôi sẽ chỉ chia sẻ những gì tôi đã trải qua khi bước vào học chuyên ngành (tức từ năm 3 trở đi) nhưng cũng sẽ điểm qua được thời của tôi như thế nào để các bạn có được sự mường tượng.
Tôi học trung học phổ thông ở một thành phố biển quê nhà, một trường cũng được gọi là “có số má” chỉ xếp sau trường chuyên. Thời cấp hai, tôi có thể đứng trong tốp 10 của lớp, nhưng những năm cấp 3, học ở môi trường lạ, hơn nữa bắt đầu có những việc lộn xộn trong tâm sinh lý, tôi đâm ra học hành kém hẳn, năm nào cũng xếp nhất hoặc hai từ dưới đếm lên. Bố mẹ thì không bao giờ có quan niệm định hướng hoặc ép buộc con sẽ theo ngành nghề nào khi vào đại học. Và việc sẽ vào đại học nào cũng chẳng phải là điều quan tâm của tôi lúc ấy, suốt ba năm cấp 3, tôi chỉ quan tâm là làm thế nào để có thể hút thuốc lá phả khói ra hình trái tim để loè mấy em ở quán cà phê và công việc mỗi ngày sau giờ lên lớp là loay hoay với mấy chú chim cảnh. Cho đến một ngày, cái ngày mà cả lớp thảo luận sẽ làm gì vào ngày học cuối cùng (của đời học sinh) cho có ý nghĩa. Ngày này, bây giờ năm nào báo chí cũng tranh thủ làm hàng tá ảnh và thi nhau vung vít, toàn nói về chuyện nữ sinh, nam đẹp xấu gì đó, khóc ra sao,… mà chẳng có mấy bài thử phỏng vấn một vài cô cậu xem cô cậu đang chuẩn bị gì cho cuộc đời. Tôi cuống cuồng điền vào đơn dự thi đại học để nộp lên Sở Giáo dục và Đào tạo (bởi ở trường không còn nhận nữa). Thực sự, tôi không có bất cứ khái niệm nào về việc vào đời, chọn trường đại học ra sao, và phần lớn bạn bè của tôi cũng thế, trừ những đứa có anh chị đang là sinh viên hoặc sống trong một gia đình trí thức. Bố tôi bảo rằng nếu tôi không đi học đại học, ông sẽ cho vài chỉ vàng và cho mượn một mảnh đất để nuôi heo để có kế sinh nhai nuôi thân. Điều lạ lùng là nhà tôi chẳng có ai làm nông dù sống ở nông thôn. Các bạn có thể buồn cười nhưng tôi sợ phải tắm cho heo (về sau này tôi biết nỗi sợ đó không phải là sợ con heo, mà là sợ mùi thuốc thú y) nên tôi đành phải nộp đơn dự thi đại học, và tôi cũng thích vọc máy tính nên khi mở quyển “những điều cần biết” ra, tôi chọn ngành nào nghe có vẻ “công nghệ thông tin” nhưng tuyển sinh khối C. Thật may làm sao, sau vài tuần học mấy môn học bài Văn, Sử, Địa và đi thi như bao thí sinh khác, tôi đường hoàng trở thành một sinh viên.

Năm học đầu tiên tôi chỉ nhớ được môn thú vị nhất là môn… Quân sự, còn thì không có tượng gì các môn còn lại. Năm thứ hai tình hình cũng gần tương tự. Trong hai năm đó tôi làm gì? Những sinh viên VN đi du học, SV, giảng viên nước ngoài đến VN qua sát và đưa ra nhận định “hầu hết SV Việt Nam trải qua một kỳ nghỉ dài vô cùng thoải mái“, tôi đồng ý với nhận định này. Hai năm đó, những lúc trong túi rủng rỉnh tôi dạo quanh các quán thịt chó gần khu Thảo cầm viên Sài Gòn, hoặc ngồi café Văn Khoa, lúc đói kém hơn, tôi ghé các tiệm sách cũ để mua các loại tiểu thuyết ba xu chữ to như gà mái để về đêm đêm nằm đọc, có 1 học kỳ tôi nghỉ nguyên để “luyện chưởng” với mớ sách đó.

Năm thứ 3, rất may là vào học chuyên ngành thường xuyên phải làm bài tập, thuyết trình này nọ nên việc học vô tình bị thúc đẩy, lúc này khó có việc chơi cả học kỳ đợi đến khi thi nếu không muốn bị thi lại. Tôi cũng kịp nhận ra rằng không lúc này sẽ không còn lúc nào để tôi có cơ hội kịp bổ sung thêm một số kiến thức để để “ăn tục nói phét” khi ra trường. Tôi lại nghĩ đến những con heo (chưa mua) ở quê nhà, thế là cũng có nỗ lực một chút, điểm trung bình học kỳ của học kỳ 4 đến học kỳ 8 cao hơn học kỳ 1 đến 4 là 1 điểm (tức 7,2 so với 6,2). Cho hết năm 3, tôi cũng chưa hình dung mình sẽ làm gì sau khi tốt nghiệp, chỉ có kỳ kiến tập ngắn vẽ ra cho tôi một số hình dung nhỏ nhoi về công việc sẽ làm. Cũng có vài dạng bài tập gọi là “nghiên cứu khoa học”, vài sinh viên đăng ký làm chung một cái. Như các bạn khác, tôi cũng tham gia cho vui. Cái này trông vô bổ về mặt khoa học bởi viết nhăng viết cuội phần nhiều, nhưng tôi cũng cho rằng nó hữu ích vì áp lực hoàn thành, phải đi làm khảo sát, điều tra, thu thập tài liệu,… làm cho những thành viên trở nên năng động hơn.

Năm 4, nhiều bạn cùng lớp lo loay hoay trả nợ môn, tôi may mắn hơn vì không bị rớt môn nào nên cũng khá thảnh thơi. Đi thực tập là niềm vui sướng, công việc thực tế cũng không có gì hấp dẫn tôi, điều tôi thấy thú vị là ở trong sân cơ quan thực tập có vài loại cây ăn trái, tôi lại là một cậu nhóc hiếu động, nên việc trèo lên cây chỉ là chuyện nhỏ, hơn nữa, lớp toàn con gái, tôi cũng muốn “biểu diễn một chút kỹ năng của một thằng con trai xuất thân từ nông thôn”

Một cơ hội việc làm đến một cách rất vô tình bắt nguồn từ việc tôi phá hỏng chiếc máy in kim (sau hơn 10 năm tôi vẫn còn nhớ tên máy in đó là Epson LQ-2180) bằng cách vẽ một con thỏ và bỏ tờ giấy học trò vào in. Tin phá hoại của tôi bay nhanh từ nhóm thực tập về khoa… Nhờ “thành tích” ấy, tôi được một cô giáo dạy tôi đề nghị một công việc làm thêm ngoài giờ (có lẽ cô nghĩ rằng tôi có thể xoay xở được với chiếc máy photocopy khá cũ ở đấy, hay là muốn nó hỏng hẳn để có thể đề nghị cơ quan mua máy mới không chừng?!)
Kinh nghiệm ở chỗ nào, sao không thấy chia sẻ? Đọc đến đây có thể bạn nổi giận về việc tôi cho bạn ăn quả lừa và viết rất dông dài, chém gió, bốc phét nổ trời?!. Thực sự, bạn đang được tôi training về tính kiên nhẫn và khả năng đọc hiểu đấy:

  • Tôi có tham gia công tác xã hội chủ yếu là lúc đó ham vui và bị rủ rê chứ tôi không khoái lắm các hoạt động của Đoàn trường (tổ chức quản lý nó là Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh đấy). Cụ thể làm gì? Đi phát bánh trung thu, tham gia vài mùa chiến dịch tình nguyện Mùa Hè Xanh và cùng một thằng bạn học báo chí đi làm vài thứ chuyện vớ vẩn như nhặt bọc rác, vệ sinh kênh rạch (nói đúng hơn là đi… móc bùn).
  • Tôi có tham gia vài câu lạc bộ; thực sự, tôi không biết hát, cũng chẳng biết múa, nói hẳn là lĩnh vực văn nghệ và nghệ thuật xem như mù tịt, chẳng biết gì. Nhưng tôi có đi tới những quán cà phê mà ở đó người ta chơi chim, đánh cờ, đọc sách hoặc truyền bá những thứ lúc đó còn mới mẻ; bán hàng đa cấp.
  • Tôi cũng có đi làm thêm; dọn dẹp một căn phòng chứa đầy sách cũ để họ dùng căn phòng đó vào việc khác và được trả công rất rẻ bèo nhưng vui vì ở đó có một chiếc máy tính có trò WarCraft II (còn gọi là đế chế), giờ nghỉ trưa tôi có thể ngồi đó và kéo quân chinh phạt này nọ. Thêm một số việc linh tinh khác như được các bạn nữ SV thuê làm xe ôm chở đi tới bệnh viện Từ Dũ, Hùng Vương hoặc cái chỗ Bà mẻ trẻ em quái quỉ nào đó ở đường Cao Thắng; đánh máy văn bản / soạn PowerPoint thuê.

Và còn nhiều công việc lặt vặt khác không nhớ nổi hoặc vì lý do nào đó mà tôi không tiện liệt kê ra đây.

Vậy, những thứ linh tinh chẳng liên quan gì đến việc học – là nhiệm vụ hàng đầu của người sinh viên để làm gì? Tôi và một anh bạn từng tranh luận. Anh ấy đi con đường của anh ấy, tôi đi con đường của tôi. Ở đây tôi cho rằng không có đúng hay sai, cả hai cách đều ổn nếu chúng ta hiểu rằng việc học dù sao thì cũng là một cách trang bị hành trang để vào đời chứ không phải là một thứ trang sức để thể hiện rằng ta đây là trí thức hoặc có chút chữ nghĩa. Anh bạn tôi không hề đi làm thêm, không tham gia bất cứ hoạt động xã hội, làm thêm việc nào. Anh ấy học rất chăm, đến độ tóc quên cắt, thuê phòng trọ với cự ly rất gần trường để tận dùng phòng học trống, thư viện của trường cho việc học. Và anh ấy cũng thông minh nữa (đánh cờ khá giỏi, viết lách và trình bày các thứ rất logic, làm test IQ điểm cao). Anh ấy lý luận; thay vì mày đi làm thêm kiếm tiền, tao học chăm và lĩnh một lần vài loại học bổng khác nhau, cái nào hơn? Tôi mới hỏi; thế mày định sẽ làm gì trong tương lai? Anh ấy bảo; tao sẽ làm một nhà khoa học hoặc bét ra thì cũng làm một công việc liên quan đến viết lách, nghiên cứu, biên soạn từ điển. Tôi bảo; tao không học chăm như mày được, và tao cũng không thể ráng sức cỡ nào để có được 10 điểm môn mỹ học như mày, vậy mày nói xem, tao sẽ như thế nào? Sau khi tranh luận thì đi đến ngã ngũ; anh ấy và tôi cùng đồng ý rằng mỗi người có một con đường riêng, miễn con đường đó là đi bằng đôi chân của mình.

Sau này, khi ngồi vào vị trí của một người tuyển dụng, tôi mới thấy rằng những việc mình làm thời sinh viên, tưởng rất vô bổ, chủ yếu là ham vui nhưng vô tình nó là những công việc hữu ích, nó mang đến những thứ sau:

1. Tạo lập và rèn luyện cho bạn một số kỹ năng mềm, gặp gỡ người nọ người kia, nhìn thấy công sở người ta làm việc ra sao, công ty lớn – nhỏ, chỗ làm kinh doanh nhỏ, kinh tế hộ gia đình hoặc đơn giản là một cái xe nước mía,… người ta làm ăn như thế nào. Nếu bạn ở trong một gia đình mà phải sớm phải làm lụng vất vả để mưu sinh, thì những thứ như tôi nói là quá xoàng xĩnh, nhưng nếu bạn hồi giờ chỉ học hành thì bạn thấy sự thể là bạn bớt gà đi nhiều nhiều.

2. Tạo lập được các mối quan hệ xã hội, biết được người nọ người kia, ai là “tay tổ” trong nghề nào, những vụ xì-căn-đan nào từng xảy ra, điều gì là đáng tự hào về nghề nghiệp mình sẽ thay đổi, những gì “đạo đức nghề nghiệp” nên tránh, cám dỗ là gì,… Việc có lợi trước mắt; dễ tìm được chỗ xin thực tập và có thể kiếm được công việc trước khi tốt nghiệp.

3. Phát hiện ra một số khả năng của bản thân mà bạn chưa bao giờ từng biết đến; tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi có thể cầm đầu một nhóm các bạn khi đi chiến dịch tình nguyện Mùa Hè Xanh, và nhóm của tôi là một trong những nhóm được xem là có sức mạnh nhất, làm được nhiều việc ra trò nhờ sự đoàn kết. Tôi cũng không bao giờ nghĩ rằng bằng việc đi lang thang vào những buổi học quá tẻ nhạt, tôi đã vô tình học được việc sửa xe máy, thui rơm một con chó như thế nào, cho đến việc lắp ráp một chiếc máy tính PC dạng desktop, dù tôi là dân khoa học xã hội, đến việc cắt cổ gà còn không làm được…

4. Học đại học khác với học cấp 4 hay học phổ thông; bạn có thể thu nhận một số thứ sách giáo khoa không cung cấp mà bằng việc mài đũng quần ở giảng đường, các câu lạc bộ, thậm chí là quán cà phê của các giảng viên, sinh viên; những nơi sinh hoạt như thế này tuy kiến thức về học thuật và các cuộc tranh luận còn lâu mới được như nước ngoài mà ta đọc thấy trong sách (diễn thuyết như ở công viên Hyde Park của nước Anh chẳng hạn) nhưng nó cũng là những kiến thức mang hơi hướm “hàn lâm” một chút, cũng kích thích đầu óc bạn chịu suy nghĩ một chút. Tôi chỉ có thể tóm tắt tôi học được sự khác nhau lớn nhất ở phương Đông và phương Tây, và ngày nay người ta đang học hỏi, bổ sung lẫn nhau. Vì sao phương Tây lại là mảnh đất của khoa học, và phương Đông là mảnh đất của tâm linh? Bạn tự tìm câu trả lời đi nhé. Biết cái này, khi gặp một người đến từ bên kia bán cầu bạn sẽ không cảm thấy sốc hoặc làm cho họ sốc.…. và còn rất nhiều thứ nữa nhưng bài viết có hạn, tôi sẽ có lúc khác đề cập.

Nếu đứng ở vai trò người tuyển dụng, bạn sẽ nhận ra rằng bạn thích tuyển được những người từng tham gia công tác xã hội, thiện nguyện. Khi vị trí cần tuyển là lãnh đạo, quản lý, bạn còn thích thấy được trong CV ứng viên có những dòng thể hiện họ là một thủ lĩnh thực sự của một nhóm nào đó hơn là việc họ lộ ra rằng họ từng được đặt vào ghế nào đó bởi có ông bố/ bà mẹ làm chức vụ nọ kia.
Một sinh viên mới ra trường, bạn cảm thấy nản lòng khi ở đâu cũng đòi hỏi kinh nghiệm, làm sao ghi vào trong CV và kinh nghiệm ở đâu ra? Thực sự, trừ những vị trí đặc biệt, trong mẩu tin tuyển dụng người ta ghi rõ kinh nghiệm 2-3 năm hoặc hơn, còn thì họ không ghi gì hoặc ghi 1 năm, bạn có thể đáp ứng yêu cầu đấy. Tại sao? Những việc như tôi kể ở trên, tôi ghi đàng hoàng vào hồ sơ của tôi là tôi có kinh nghiệm 10 tháng khi nộp hồ sơ bởi cả thời gian thực tập và làm việc bán thời gian cộng lại, đúng 10 tháng, nếu tôi thích mập mờ câu chữ, tôi có thể ghi hẳn là “gần 01 năm”, ai dám bắt bẻ nào?

Sau khi đọc hết bài trên, bạn có tìm ra nguyên nhân vì sao bạn nộp hồ sơ ở nhiều nơi mà không ai gọi cho bạn?

Một cách vô tình và vì công việc, tôi có trao đổi với số người làm công tác tuyển dụng khác, tôi có một phát hiện nhỏ muốn chia sẻ cùng bạn:

Đừng để bạn có một quãng trống nào trong CV của bạn, bạn phải bằng mọi giá có được việc làm dù nó có thể không phù hợp với chuyên môn môn của bạn, kể cả những công việc bán thời gian. Rất nhiều hồ sơ ứng viên bị loại ngay vòng gửi xe bởi nó có những đoạn “lủng lỗ”, bỏ trống thời gian kiểu “thất nghiệp trắng”.

Cuối cùng, bạn thấy bạn có may mắn không? Bạn cũng nhận ra rằng may mắn có được cũng đến từ sự chuẩn bị? Nếu may mắn, hãy cùng tôi đi uống bia hơi với đậu phộng rang muối nào.

Tác giả: Quang Võ

Hãy nhớ: Đừng để bạn có một quãng trống nào trong CV của bạn, bạn phải bằng mọi giá có được việc làm dù nó có thể không phù hợp với chuyên môn môn của bạn, kể cả những công việc bán thời gian

Sau khi đọc xong bài viết này bạn có cảm giác như thế nào? Tác giả là một con người tài năng hay đơn giản chỉ là một sinh viên may mắn mà thôi.Câu trả lời danh cho bạn, còn tôi, tôi đã có một câu trả lời rất thú vị cho riêng mình... :D
Tôi sẽ viết một bài của riêng mình, kể về câu truyện của riêng tôi, hẹn bạn vào một ngày đẹp trời nào đó.Còn bây giờ thì hãy cứ sống hết mình với tuổi thanh xuân bạn nhé! :D

Tuổi trẻ

Đánh đàn bà sẽ dậy đàn bà khẩu phục, yêu thương đàn bà sẽ dậy đàn bà tâm phục

Câu truyện ngắn đầy ý nghĩa về cuộc sống, quá nhiều thông điệp được gửi gắm, hãy đọc và cảm nhận...

Đôi vợ chồng mới cưới, đêm tân hôn, vợ giấu đôi giày của mình đi, đợi chồng bỏ giày lên giường liền giẫm vào giày chồng. Chồng nhìn thấy cười “xuỳ, xuỳ” đuổi vợ.

Cô dâu mới bảo, mẹ dặn đêm tân hôn giẫm vào giày chồng thì cả đời không bao giờ giận chồng. Chú rể mới thì bảo, mẹ dặn nếu vợ giẵm vào giày chồng thì cả đời sẽ đồng cam cộng khổ với chồng.

Đánh đàn bà sẽ dậy đàn bà khẩu phục, yêu thương đàn bà sẽ dậy đàn bà tâm phục

Đánh đàn bà sẽ dậy đàn bà khẩu phục, yêu thương đàn bà sẽ dậy đàn bà tâm phục

Vợ bắt đầu quản chồng, bắt đầu từ cái nhỏ. Bảo chồng đổ bô nước giải, chồng cũng làm. Ruộng của nhà, vợ bảo trồng gì chồng trồng nấy. Các cô hàng xóm bảo tránh xa cô nào, đi gần cô nào chồng cũng làm theo.

Chồng đang tán phét với mọi người, chỉ cần vợ gọi một tiếng là cum cúp như trâu bị dắt mũi về nhà ngay. Chồng uống rượu với bạn, vợ kéo tai là theo vợ về nhà.

Có người kích, đàn bà 3 ngày không đánh là vênh như miếng ngói lợp nhà. Anh cũng là đàn ông, sao lại để vợ quản không còn ra hồn thằng đàn ông thế. Nó mà là vợ tôi, tôi chẳng cho vài cái đế giày ấy chứ. Chồng cười bảo: Đưa vợ anh lại đây, tôi cũng quạt nó vài cái đế giày.

Người bạn nọ cáu, thật kiếp trước làm hoà thượng chưa bao giờ nhìn thấy đàn bà! Không ai giống anh, đồ sợ đàn bà!

Việc trong thôn cần mọi người bàn bạc, tất cả đàn ông đều đến, mọi người khích bác, việc này anh cũng quyết được cơ à, hay là phải gọi vợ đến? Chồng đưa vợ đến dự thật.

Vợ quản được chồng rất là đắc ý, đến một ngày, vợ thủ thỉ với chồng về những điều không phải của mẹ chồng.

Chồng ngồi ngây, thở dài bảo vợ:
“Em biết vì sao anh không đánh em không? Vì mẹ anh đấy. Cả đời mẹ khổ sở vì tính bố thô bạo, chỉ có điều không hài lòng là câu trước câu sau ông đánh mẹ. Mẹ anh bị bố đánh đến nỗi gãy cái gậy to bằng cổ tay, gãy cả ghế. Mẹ anh vì các con mà chịu nhịn cả đời. Mỗi lần nhìn mẹ bị bố đánh, anh tự thề với lòng mình, lấy vợ sẽ không làm vợ đau một đầu ngón tay. Không phải anh sợ em, vì anh không quên được lời mẹ, là đàn bà sinh ra là để đàn ông yêu thương chứ không phải sinh ra để đàn ông đánh.”

Vợ ngây người, không tưởng tượng chồng lại rộng lượng đến thế. Chồng uống rượu con cà con kê với bạn, vợ không gọi cũng không nắm tai kéo đi, đôi lúc còn bưng nước cho chồng uống.

Có người hỏi chồng, dậy vợ cách gì thế? Chồng nghiêm túc trả lời: Đánh đàn bà sẽ dậy đàn bà khẩu phục, yêu thương đàn bà sẽ dậy đàn bà tâm phục ♥

Bài học cuộc sống về vợ chồng

Cuộc sống quanh ta – 20 điều nên ghi nhớ

Những câu nói đơn giản mà đầy ý nghĩa sâu sắc, có thể ta không thể thuộc hết 20 điều nên ghi nhớ này nhưng đôi khi chỉ cần 1 câu nói có ý nghĩa và đúng 1 thời điểm trong cuộc đời cũng làm cho ta thấy cuộc sống quanh ta đẹp hơn rất nhiều.Bài học cuộc sống đôi khi xuất phát từ những điều thật đơn giản…

Bai hoc cuoc song - Cuộc sống quanh ta - 20 điều nên ghi nhớ

Cuộc sống quanh ta – 20 điều nên ghi nhớ

 
1. Sự hiện diện của bạn là món quà của cả thế giới.
 
2. Bạn là duy nhất và không ai giống bạn cả.
 
3. Cuộc sống của bạn hoàn toàn phụ thuộc theo mong muốn của bạn.
 
4. Hãy biết tận hưởng trọn vẹn một ngày.
 
5. Hãy đếm những điều mà bạn hạnh phúc, đừng đếm những điều phiền muộn.
 
6. Bạn sẽ vượt qua được tất cả mọi thứ, dù có khó khăn đến đâu.
 
7. Có hàng tá câu hỏi và câu trả lời trong chính bạn.
 
8. Hãy trở nên có hiểu biết, can đảm và mạnh mẽ.
 
9. Đừng tự tạo những giới hạn cho chính bản thân bạn.
 
10. Có nhiều giấc mơ đang chờ được thực hiện.
 
11. Những quyết định cũng không kém phần quan trọng như những cơ hội mà bạn có.
 
12. Hãy vươn đến đỉnh cao của chính bạn, vươn tới ước mơ và khát vọng.
 
13. Không gì làm lãng phí năng lượng của bạn hơn là ngồi một chỗ và lo lắng về hàng tá chuyện.
 
14. Một người kiên nhẫn có thể chấp nhận một việc thậm chí còn hơn cả bản chất của sự việc đó.
 
15. Đừng biến bất cứ điều gì trở nên trầm trọng.
 
16. Hãy sống một cuộc sống thanh bình, đừng sống một cuộc đời tiếc nuối.
 
17. Hãy nhớ rằng một tình yêu nhỏ có thể đi cả một quãng đường dài.
 
18. Cũng hãy nhớ rằng nhiều thứ sẽ ra đi mãi mãi và không bao giờ quay trở lại.
 
19. Hãy nhớ rằng tình bạn là một sự đầu tư khôn ngoan.
 

20. Thời gian luôn chuyển động và hãy ước rằng, một lúc nào đó, ta sẽ vươn tới những vì sao.

Hãy yêu thương cha mẹ thật nhiều khi bạn còn có thể

Hãy yêu thương cha mẹ khi còn có thể..Hãy thử tưởng tượng xem, một hôm khi đi học về, căn nhà của bạn im lìm trống trải, mẹ không còn tồn tại nữa. Bạn sẽ cảm thấy thế nào?

Bai hoc cuoc song Hãy yêu thương cha mẹ thật nhiều khi bạn còn có thể

Hãy yêu thương cha mẹ thật nhiều khi bạn còn có thể

Có thể đã có những phút bạn thờ ơ với sự vất vả của mẹ, những phút trách móc mẹ, so sánh mẹ với mẹ của bạn bè, thậm chí mâu thuẫn với mẹ… Song đã bao giờ bạn tự hỏi: “Từ khi sinh ra, ta đã cho cha mẹ được những gì?”.

Bạn mặc cảm: “Tại sao mẹ không đón tôi bằng xe tay ga như mẹ bạn khác”. Nhưng bạn có biết số tiền nuôi bạn từ bé đến nay mẹ đã có thể mua được bao nhiêu chiếc tay ga cho mình?

Tại sao mẹ mình không đẹp, không sang bằng mẹ của bạn?”. Nhưng bạn có biết tóc mẹ bạc vì để tóc bạn được xanh, tay chân mẹ nứt nẻ để da dẻ bạn được hồng hào trắng trẻo?

Bạn bực bội: “Đi học quá cực khổ!”. Nhưng bạn có biết cha đang phải làm gì ngoài kia để bạn ngồi trên chiếc ghế sạch sẽ của nhà trường?

Bạn tự hào đăng lên Facebook: “Bữa trưa của mình đơn giản thế này thôi”. Nhưng bạn có biết để có bữa ăn đơn giản đó, cha mẹ đã phải cực khổ tích cóp từng đồng bạc lẻ?

Bạn chê đồ ăn của mẹ: “Nấu kiểu gì mà mặn chát! Mất hết cả hứng!”. Nhưng có bao giờ bạn cảm ơn mẹ vì một bữa ăn ngon?

Bạn cằn nhằn: “Tiền cho như nhỏ giọt! Mẹ keo đến thế là cùng!”. Nhưng từ khi sinh ra, ta đã cho cha mẹ được những gì?

Được bạn giúp đỡ, bạn nói như đinh: “Trên đời không ai tốt với tớ bằng cậu!”. Nhưng cha mẹ sinh thành nuôi dưỡng mấy chục năm trời bạn có nghĩ được rằng “cha mẹ thật tốt với con”?

“Sao mẹ không tâm lý gì hết vậy? Bạn không phải là một đứa con ngoan. Nhưng luôn muốn mẹ là một người hoàn hảo

 

Dường như tuổi trẻ khiến cho không ít người luôn than phiền về cha mẹ của mình, chưa lúc nào tôi hài lòng về cách mà cha đối xử với tôi, thường xuyên cãi vả và xung đột, tôi tìm kiếm sự thỏa thuận từ cha và con nhưng dường như đó là điều không thể xảy ra. Thế nên mâu thuẫn ngày càng nhiều, điều đó làm cha con ngày càng xa cách!

Tôi để ý thấy rằng: cha và con cái đó là mối quan hệ chứa quá nhiều ảo tưởng, và sự ảo tưởng đó đẩy cha mẹ và con cái ngày càng rời xa nhau. Tại sao lại như vậy? Khi cha mẹ không muốn lắng nghe và chỉ biết yêu cầu con cái tuân theo khiến cho rất nhiều người cảm thấy bức bối khi bị thúc ép và quản lý.

Nhiều người không ý thức được điều đó xuất phát từ tình thương mà cha mẹ dành cho mình nên cứ lảng tránh, lảng tránh và ngày ngày khoảng cách đó càng thêm rộng ra. Khá nhiều bạn trẻ không muốn cha mẹ mình thể hiện sự quan tâm và luôn tìm cách chối bỏ sự quan tâm đó. Bạn không đế ý thấy rằng: Cha mẹ chỉ sống với mình nhiều nhát cho đến khi mình thực sự làm cha mẹ. Và khi đó, bạn chỉ biết chăm lo cho cuộc sống của gia đình nhỏ mà quên đi cha mẹ của mình.

Rất nhiều người đã hối hận suốt đời vì không dành nhiều thời gian nói chuyện với cha mẹ, không quan tâm và an ủi khi họ về già. Cha mẹ đâu thể nào sống cùng bạn suốt đời được đâu, thế nên đừng bao giờ tìm cách lãng tránh tình yêu thương mà cha mẹ dành cho bạn. Thay vì lúc nào cũng cau có khí cha mẹ hỏi: Đi đâu? Làm gì? Đi với ai ? Mà hãy trấn an cha mẹ bằng những lời hứa và hành động chín chắn. Chỉ có cha mẹ mới yêu thương bạn vô bờ bến! Dù sau này bạn có người yêu bạn đến mức từ bỏ cuộc sống vì bạn thì hãy luôn ghi nhớ rằng: cha mẹ mới là người hi sinh tất cả cho bạn. Người dám từ bỏ mạng sống vì bạn? Sẽ không bao giờ bạn tìm thấy được người như thế giữa cuộc đời này. Bạn chỉ nhìn thấy những người si tình như thế trong tiểu thuyết và phim ảnh mà thôi. Chỉ duy nhất cha mẹ mới  có thể hi sinh cho bạn mà thôi! Nếu có người như thế, chắc hẳn đó không phải là người tốt nhất dành cho bạn, bởi mạng sống của họ họ còn không quý trọng thì làm sao họ yêu thương bạn hết lòng?

Đừng bao giờ để đến lúc nào đó mới nhận ra rằng: cha mẹ thật đáng quý biết bao! Có bao nhiêu người trên thế gian không có cha mẹ? Có bao nhiêu người trên thế gian khao khát cha mẹ sống lâu dài với mình để phụng dưỡng và chăm sóc nhưng không có cơ hội? Khi cha mẹ còn bên bạn, hãy yêu thương và chăm sóc họ. Nếu bạn không thể hiện tình yêu thương của mình đến lúc nào đó bạn sẽ hối hận vì điều đó.

Hãy yêu thương cha mẹ thật nhiều khi bạn còn có thể

Những câu truyện cực ngắn về tình yêu

Những câu truyện cực ngắn hay luôn để lại trong lòng người đọc những cảm xúc cực dài.Hãy cùng đọc những câu truyện cực ngắn về tình yêu, cuộc sống để đưa ra những lựa chọn riêng cho mình, biết đâu 1 ngày nào đó câu truyện tình yêu của bạn lại giống như những mẩu chuyện cực ngắn này thì sao…

truyen cuc ngan tinh yeu

Truyện cực ngắn về tình yêu

1.
Yêu nhau năm năm.
Hắn tàn nhẫn nói lời chia tay với cô.
Cô thề sẽ hận hắn cả đời.
Một ngày, cô bước vào một ngõ nhỏ lại thấy hắn đang bị người ta ẩu đả.
Cô như phát điên, nhặt lấy tảng đá, gậy gộc liều mạng đánh về phía mấy người kia.
Mấy người kia bị kinh sợ, chạy trối chết.
Bạn bè hỏi cô, đã thề căm thù đến tận xương tuỷ, vì sao lại ra tay cứu giúp hắn?
Cô chạm khẽ trái tim vẫn đang run rẩy nói, bởi vì yêu nhiều hơn so với hận.
(Tình yêu có đôi khi cũng là một loại nghĩa khí.)

2.
Nhà cô thay một chiếc cửa công nghệ cao, chỉ cần nói với cánh cửa một câu, cánh cửa sẽ tự động mở ra.
(điều kiện tiên quyết là trước đó phải cài đặt câu nói kia.)
Cô đem mật khẩu cài đặt thành “Anh yêu em”, cũng bảo hắn mỗi ngày đều tới gặp cô.
Vì thế mỗi ngày, cô đều đắm chìm trong lời ngon tiếng ngọt.
Một ngày, cô trễ hẹn, hắn tức giận với cô không thôi.
Cô một mạch nói lời chia tay. Lại suốt ngày ở nhà ảo não hối hận không thôi.
Cô đem mật khẩu đổi thành “Thực xin lỗi”, mỗi ngày khi mở cửa đều nhỏ giọng nói “Thực xin lỗi” với cánh cửa.
Dường như làm như vậy có thể giảm bớt sự bất an cùng mong nhớ trong lòng.
Một ngày, cô ngồi trên sô pha suy nghĩ, cửa lại đột nhiên mở ra.
Hắn kinh ngạc đứng ở ngoài cửa.
(Trong tình yêu luôn luôn phải có sự nhường nhịn, trừ phi hai người muốn đánh mất lẫn nhau.)

3.
Cô thầm mến hắn thật lâu.
Một ngày, cô nhìn biểu tượng cái đầu bên cạnh tên hắn trên QQ thật lâu, những lời nói đã chuẩn bị trước đột nhiên không nói lên lời.
Hắn cũng không nói, tựa hồ đang đợi cái gì.
Cô nắm chặt bàn tay đầy mồ hôi, viết ba chữ “Em thích anh” lên khung đối thoại chưa gửi.
Cô nhắm mắt lại, cắn răng ấn gửi tin.
Cùng lúc đó, cô nghe thấy tiếng ‘tít tít’.
Cô mở mắt ra, thấy ba chữ: Anh yêu em.
Trước ba chữ kia, có bốn chữ: Tự động trả lời.
(Nếu hiện tại bạn gửi tin nhắn nói bạn thích người ấy, người ấy liền lập tức gọi điện thoại nói người ấy yêu bạn. Không thử một chút làm sao biết có niềm vui bất ngờ nào đang chờ bạn.)

4.
Buổi sáng cô mở cửa.
Thấy con mèo nhỏ của soái ca trên lầu nằm bên ngoài, trên cổ lộ ra một tấm bảng: Chủ nhân đi công tác, có thể chăm sóc tôi vài ngày được không ?
Cô cười cười, ôm lấy mèo con đi vào phòng. Rồi sau đó con mèo nhỏ kia thường xuyên xuất hiện đáng thương hề hề, lý do giống như trên.
Hôm nay, cô nghe được tiếng gõ cửa, mở cửa.
Lại thấy soái ca kia nháy đôi mắt hoa đào nói: Mèo đi công tác, có thể chăm sóc anh không?
(Thích một người sẽ luôn dành sự bất ngờ cho người đó.)

5.
Buổi tối, trước khi đi ngủ liền hỏi ông xã: “Nếu em mắc bệnh nan y, anh có chạy chữa cho em không?”
Ông xã đã buồn ngủ, mơ mơ màng màng nói: “Đừng nói bừa… Táng gia bại sản cũng phải trị!”
Ta nói: “Nếu anh mắc bệnh thì sao?” Ông xã: “Vậy không trị.”
Ta hỏi: “Vì sao?” Ông xã: “Còn lại một mình em, kiếm tiền không dễ.”
(Bạn vĩnh viễn không biết, khi bạn gặp nguy hiểm, người ấy sẽ quan tâm lo lắng cho bạn như thế nào.)

6.
Cô thích ăn táo.
Hắn mỗi ngày đều gọt hai quả táo, mỗi người một quả, cô thích cảm giác ấm áp lãng mạn này.
Chỉ là cô phát hiện hắn luôn cắn một miếng ở cả hai quả táo trước, sau đó mới đưa cho cô một quả.
Vì thế, cô buồn bực đã lâu. Rốt cục có một ngày.
Thừa dịp lúc hắn ra ngoài nghe điện thoại, cô cầm quả táo của hắn cắn một miếng.
Cảm giác không ngon ngọt bằng quả táo của mình. Nước mắt không tiếng động nháy mắt lướt qua khuôn mặt.
(Những gì tốt nhất, người đó sẽ dành cho bạn.)

7.
Con chó nhỏ nói với con mèo nhỏ: Ngươi đoán xem trong cái túi trước mặt ta có mấy khối đường?
Con mèo nhỏ nói: Đoán đúng rồi ngươi sẽ cho ta ăn sao?
Con chó nhỏ gật gật đầu: Uhm, đoán đúng rồi tất cả đều cho ngươi!
Con mèo nhỏ nuốt nuốt nước miếng nói: Ta đoán năm khối!
Sau đó, con chó nhỏ cười đặt đường vào tay con mèo nhỏ, nói: Ta còn thiếu ngươi ba khối.
(Bởi vì yêu bạn, cho nên cho phép bạn có một chút lòng tham…)

8.
Bởi vì một sự cố trước đây, em gái trừ bỏ chính mình, chỉ có thể nhớ được thêm ba người —— cha mẹ cùng ta.
Ngày đó vào sinh nhật thứ 18 của nó, ta nói với nó: “Nếu em có người trong lòng, liền quên anh đi, đem người kia ghi tạc trong lòng.”
“Em sẽ không thế đâu.” Em gái nở nụ cười.
Vào một ngày, em gái cùng bạn trai của nó tới tìm ta, nó khóc nức nở nói với ta: “Anh ơi, em là ai?”

9.
Mất trí nhớ.
Trong buổi gặp mặt, cha nói “Con gái tôi vừa xinh đẹp, lại biết nấu ăn.”
Cô sờ sờ vết sẹo trên mặt, nghĩ rằng mình làm gì biết nấu ăn?
Dần dần thường xuyên gặp mặt,
Cô hỏi hắn, trước kia có người trong lòng không? “Có, cô ấy xinh đẹp, biết nấu ăn.”
Cô bắt đầu học nấu ăn, mỗi lần hắn ăn, sẽ luôn nói, “Hương vị thực giống.”
Về sau, cô rốt cục tức giận. “Anh yêu em hay yêu cô ấy!”
Hắn cười, “Ngốc quá, sau khi em bị tai nạn mất trí nhớ, anh vẫn luôn luôn chờ em.”
(Nếu tôi mất trí nhớ, bạn có thể chờ tôi hay không?)

10.
Hắn cõng cô, cô hỏi hắn: “Em có nặng không?”
“Toàn bộ thế giới đều ở trên lưng, em nói xem có nặng hay không?”
(Em là toàn bộ thế giới với anh.)

11.
Người chồng ở bên giường người vợ sắp sinh
Người vợ hỏi người chồng: “Anh hy vọng là con trai hay con gái?”
Người chồng: “Nếu là con trai, hai người bọn anh sẽ bảo hộ em; nếu là con gái, anh sẽ bảo hộ hai mẹ con em.”
(Người ấy sẽ luôn bảo hộ bạn.)

12.
Di động rung, có một tin nhắn: “Anh quyết định đi tỏ tình!”
Hắn cùng cô vẫn là bạn tốt, nhưng cô yêu hắn, “Ồ…Vậy anh cố lên.”
“Anh đứng ngoài cửa nhà cô ấy đã lâu, không dám gõ cửa.” “Đánh bạo gõ cửa đi! Nói anh yêu em!”
“Em nói cô ấy có đồng ý không?” “Em không biết.” Cô buông di động, nước mắt rơi xuống không ngừng.
Di động lại rung, là điện thoại. Cô nghe …
“Em mở cửa đi, anh vẫn không dám gõ cửa.”

truyen ngan tinh yeu

Truyen ngan tinh yeu

 12 câu truyện cực ngắn về tình yêu

10 câu hỏi khi phỏng vấn việc làm mà bạn cần chuẩn bị

Khi đi phỏng vấn xin việc hay phỏng vấn việc làm thì nhà tuyển dụng sẽ đặt cho bạn những câu hỏi ra sao? Nhiều người khi mới bước chân ra khỏi cổng trường đại học còn bỡ ngỡ trước những cuộc phỏng vấn hoặc do thiếu kinh nghiệm nên cảm thấy e ngại và thiếu tự tin trước nhà tuyển dụng viec lam. Dù đã chuẩn bị rất nhiều thời gian, chi tiết hệ thống các câu hỏi mà nhà tuyển dụng có thể hỏi bạn nhưng khi bước vào cuộc phỏng vấn thực sự đôi lúc bạn lúng túng trước những câu hỏi rất thông thường và không quá khó chỉ vì bạn thiếu sự chuẩn bị. Sau đây là những câu hỏi nhà tuyển dụng thường sử dụng để đánh giá sự nhạy bén và khả năng ứng xử của bạn khi đi phỏng vấn việc làm

phong van viec lam 10 câu hỏi khi phỏng vấn việc làm mà bạn cần chuẩn bị10 câu hỏi khi phỏng vấn việc làm mà bạn cần chuẩn bị

Câu phỏng vấn việc làm 1. Nhược điểm của anh/chị là gì?

Đây là câu trả lời nhạy cảm nhất. Nên tối thiểu hoá nhược điểm và nhấn mạnh vào ưu điểm. Tránh những phẩm chất mang tính cá nhân mà tập trung vào khía cạnh chuyên nghiệp. Có thể trả lời “Đôi lúc tôi lo làm việc nhiều quá nên không sắp xếp được thời gian hợp lý”.

Câu phỏng vấn việc làm 2. Nếu được nhận vào làm ở vị trí này, anh/chị nghĩ là mình có ưu điểm gì để hoàn thành tốt công việc?

Tùy theo vị trí có câu trả lời phù hợp. Nêu những ưu điểm nổi bật giúp ích cho vị trí dự tuyển cùng với những kỹ năng, kinh nghiệm đã có.

Câu phỏng vấn việc làm 3. Tại sao anh/chị muốn làm việc ở đây?

Người phỏng vấn đang muốn nghe câu trả lời cho thấy bạn có đầu tư suy nghĩ chứ không chỉ gửi hồ sơ xin việc đi vì có thông báo tuyển dụng. Ví dụ “Tôi đã chọn ra một số công ty quan trọng có phương châm làm việc phù hợp với khả năng của tôi và công ty này nằm ở vị trí hàng đầu trong danh sách những lựa chọn ưa thích của tôi”

Câu phỏng vấn việc làm 4. Mục tiêu của anh/chị là gì?

Nên nói về mục tiêu trước mắt và ngắn hạn. Ví dụ “ Mục tiêu trước mắt của tôi là có được việc làm phù hợp tại tập đoàn lớn và người lãnh đạo giỏi như công ty. Mục tiêu dài hạn tuỳ thuộc vào mục tiêu của công ty, còn riêng bản thân tôi sẽ tìm ra những cơ hội thăng tiến trong sự nghiệp”

Câu phỏng vấn việc làm 5. Tại sao anh/chị lại chuyển việc?

Sau ba năm trang bị cho mình những kinh nghiệm và kiến thức, tôi quyết định tìm kiếm cho mình một công ty có nhiều cơ hội phát triển để tôi có thể phát huy hết khả năng của mình và thành công hơn.

Câu phỏng vấn việc làm 6. Khi nào anh/chị cảm thấy hài lòng với công việc nhất?

Người phỏng vấn muốn biết điều gì có thể tạo động lực cho bạn làm việc và có thể hiểu thêm về sở thích của bạn. “Ở công việc cũ tôi hài lòng nhất là được tiếp xúc với khách hàng, được hiểu họ và giải quyết những khúc mắc của họ để sản phẩm và dịch vụ của công ty tốt hơn và khách hàng hài lòng hơn”.

Câu phỏng vấn việc làm 7. Anh/chị có thể làm được gì cho chúng tôi?

Hãy tóm tắt ngắn gọn về kinh nghiệm, kỹ năng và cá tính. “Tôi có được sự kết hợp độc đáo giữa kỹ năng bán hàng và khả năng xây dựng mối quan hệ với khách hàng. Điều này cho phép tôi sử dụng vốn kiến thức của mình cùng với kỹ năng giao tiếp khá tốt của tôi.

Câu phỏng vấn việc làm 8. Ba điểm tích cực mà người chủ nói về bạn?

Đây là cách tuyệt vời để thể hiện ưu điểm của mình thông qua lời của người khác. “ Sếp tôi từng nói tôi là người chịu khó làm việc và ông ta thích sự năng động, hài hước của tôi”

Câu phỏng vấn việc làm 9. Anh/chị đang tìm kiếm mức lương nào?

Bạn được lợi thế khi người phỏng vấn yêu cầu đưa ra mức lương trước. Tuy nhiên không nên đưa ra một con số cụ thể sẽ khiến nhà tuyển dụng đánh giá bạn chỉ nghĩ đến quyền lợi của mình. “Tôi nghĩ công ty sẽ trả mức lương phù hợp với năng lực và khối lượng công việc của tôi, tôi chắc chắn khi đến lúc, chúng ta sẽ có thể đồng ý một con số hợp lý”.

Câu phỏng vấn việc làm 10. Thành tích lớn nhất trong công việc của anh/chị là gì?

Nếu đó là sự thành công thể hiện qua những con số thì trả lời dễ dàng. Nhưng nếu bạn chỉ là một nhân viên thì không nên thổi phồng những cống hiến của mình cho công việc cũ. Bạn có thể trả lời “Thành tích lớn nhất của tôi trong công việc vẫn là dựa vào sự cố gắng của chính bản thân mình. Tôi có thể làm việc độc lập hoặc theo nhóm để cùng nhau hoàn thành tốt mục tiêu của công ty đề ra”.

Hi vọng với 10 câu hỏi tuyển dụng trên sẽ giúp bạn 1 phần nào đó khi trả lời phỏng vấn việc làm 😀

Chúc cho bạn có 1 công việc làm tốt với mức lương cao và hi vọng bạn sẽ quay lại blog này của tôi! :*

Những câu hỏi tâm lý khó và hay khi phỏng vấn việc làmPhong van viec lam

Đàn ông có gì? Bản lĩnh sống mới thực sự đáng giá!

Nói đến đàn ông, người ta hay nói tới xem anh ta có gì: tài sản, địa vị xã hội hay chí tiến thủ, nỗ lực vượt khó…

Nhưng thực sự thì đằng sau tất cả những điều ấy, BẢN LĨNH SỐNG thực sự đáng giá, nó chính là “cái gì” đáng quý, đáng trân trọng nhất của người đàn ông…Bản lĩnh sống ở đây nó bao hàm nhiều thứ, nhưng chủ đạo chính là xuất phát từ nội lực con người đó là: hoài bão, khát vọng, ý chí hay sâu hơn chính là thói quen, là thái đội của bản thân đối với cuộc sống, với thử thách với tất cả sóng gió trông gai trong cuộc đời…

Giàu sang chưa chắc đã “có gì”

Người đàn ông được xem là “có gì” hay “không có gì” còn phụ thuộc nhiều vào cách người phụ nữ đánh giá thực chất về những thứ anh ta sở hữu. Nếu bố mẹ anh nọ giàu mà bản thân anh chưa làm ra tiền, liệu có thể coi là anh “có gì”?  Người thực dụng có thể sẽ nghĩ anh nọ “có gì”, nhưng đối với người thực tế thì anh nọ vẫn là kẻ “chưa có gì”. Không thể nhìn vào gia thế, tiền bạc, bằng cấp để đánh giá sự “có gì” của một con người. Bởi thế khi yêu, các cô gái rất cần “đôi mắt xanh” để nhìn và hiểu được người mình yêu. Không chỉ yêu bằng trái tim mà còn phải dùng lý trí để soi xét, bởi đích đến của tình yêu là hôn nhân – nhiều ràng buộc về nghĩa vụ, trách nhiệm.

Nếu một người đàn ông sẽ là trụ cột cho gia đình tương lai mà “không có gì” – không hoài bão, không khát vọng, không ý chí, mọi thứ cứ trôi nổi lều bều- thì dù cho vật chất đủ đầy cũng  khó cho hôn nhân tồn tại vững bền.

Đàn ông có gì? Bản lĩnh sống mới thực sự đáng giá!

Đàn ông có gì? Bản lĩnh sống mới thực sự đáng giá!

Tôi đã đọc được 1 số chia sẻ như sau:

Tôi không sợ yêu người “không có gì”

Tôi cũng đang yêu một người “không có gì”. Tình yêu của chúng tôi đã vấp phải sự cản trở rất lớn từ gia đình tôi. Mẹ tôi không muốn tôi khổ, không muốn tôi lấy một tấm chồng nhìn vào đã thấy “không có gì là bảo đảm” (nguyên văn lời mẹ). Xung quanh tôi có bao người tuy không xinh đẹp, học thức, gia giáo nhưng họ vẫn có những người chồng giàu sang, có địa vị. Những điều này trở thành bằng chứng hùng hồn phản bác lại ý nghĩ mà gia đình cho là gàn dở của tôi.

Theo tôi, đồng tiền, địa vị xã hội đều là những thứ do con người tạo ra và sử dụng nó chứ không phải là công cụ để đánh giá một con người. Tôi yêu anh vì anh cầu tiến, biết tự lập. Anh cố gắng kiếm tiền chỉ để “bà xã tương lai của anh không hề thua kém ai”. Anh lo lắng, gánh vác cả một gia đình chứ không riêng gì tôi. Nếu so sánh anh với những chàng công tử bột suốt ngày dựa dẫm tiền bạc và địa vị của cha mẹ để ăn chơi lêu lổng thì người yêu tôi tốt hơn rất nhiều.

Nghèo không phải là cái tội. Tôi không sợ yêu người “không có gì”. Chỉ sợ yêu người không có ý chí vượt khó và niềm tin sống, suốt ngày ru rú trong xó phòng với những “giấc mơ con”. Ngày xưa khi gia đình còn khá giả, anh đã từng “ném tiền qua cửa sổ”. Ngày nay khi khó khăn, anh đã học được cách tiếc từng chén cơm nguội, biết trả giá từng bó rau, lấy lại tiền thối khi đi uống cà phê, tắt hết điện khi ra khỏi nhà… Anh của tôi bây giờ mới thật sự là người đàn ông đã trưởng thành. Ai giàu ba họ, ai khó ba đời? Tôi tin anh rằng cây tình yêu của chúng tôi tuy không được vun đắp bằng vàng bạc, danh vọng nhưng vẫn sẽ cho hoa trái ngọt ngào.

Biết tự đứng trên đôi chân mình mới đúng là “có gì”!

Tôi cũng đang phân vân khi yêu anh – người “không có gì”. Thật sự tôi cảm thấy không an tâm lắm cũng bởi câu hỏi: “Tương lai mình sẽ như thế nào khi gắn kết với người ấy?”. Anh chưa có việc làm ổn định, không giàu có, không đẹp trai. Tôi cũng nghèo nhưng có việc làm ổn định, học vấn cao hơn anh nhiều. Tôi sợ sẽ phải một mình lo toan tất cả cho gia đình, con cái sau này. Nhiều lần tôi cũng nói rõ cho anh biết những lo lắng của tôi, anh bảo hãy cho anh thời gian. Anh đang học tại chức, cũng sắp ra trường, rồi anh sẽ có công việc tốt hơn. Tuy vậy, điều tôi băn khoăn nhất là không biết anh sẽ nỗ lực đến đâu, chí cầu tiến của anh sẽ như thế nào, anh có xứng đáng là chỗ dựa tin cậy của tôi?

Với tôi, biết tự đứng trên đôi chân của mình mới là  điểm “có gì” quan trọng của một người đàn ông.

Vậy đó! thật đơn giản để quyết định xem đàn ông có gì mới là quan trọng! đó chính là BẢN LĨNH SỐNG :tutin: :matrix: