Nói dối

Ngày đó nhà nghèo cha mất, mẹ tần tảo nhưng không đủ ăn. Để con có bữa ngon, mẹ gởi con về giỗ họ. Giữa đám cúng đông vui, chẳng ai đoái hoài, con bơ vơ lạc lõng… Về nhà mẹ hỏi con né tránh: “Dạ, vui! Cô bác mừng con…!!!”.

Lớn lên, con đi làm xa, tạm gọi là thành đạt. Ngày giỗ họ con về cùng con trẻ, mọi người vui gặp gỡ, chăm sóc đủ điều, từ miếng ăn, chiếc bánh…

Về nhà nhìn ảnh mẹ con thấy lòng rưng rưng…

Tác giả: D.A.D