Theo bạn ai là anh hùng? Với tôi là Mẹ. Mẹ không phải anh hùng nhưng Mẹ là người dũng cảm nhất. Mẹ là người không sợ xấu, hi sinh đôi tay thanh xuân để lấy một đôi bàn tay thô ráp chai sần vì mưu sinh cuộc sống, sẵn sàng mặc những đồ xấu hơn còn đồ tốt để lại, sẵn sàng dùng một chiếc áo dù đã bao năm trời để dành tiền mua đồ mới chẳng phải cho mình.
Mẹ là người không sợ vất vả, dù phải trèo lên nóc nhà lợp lại ngói, dù phải tự xây cống và sửa đồ điện, dù phải đạp xe hành chục cây số để đem về một món tiền nhỏ mọn, dù phải một mình nuôi đứa con đau ốm. Mẹ là người sẵn sàng chịu đựng, dù phải ở với người chồng tàn bạo vô lý, dù phải chịu sự sắp đặt khuôn giáo, dù phải làm những điều mình ko muốn, dù mất tự do…
Mẹ là người của cô đơn, chưa một lần yêu và được yêu, chưa một lần có người thân bên cạnh, chẳng trông chờ j ở người chồng vũ phu và đứa con bạc bẽo, chỉ bước một mình trên con đường đã định đầy buồn bã.
Mẹ là người dũng cảm nhất bởi Mẹ chưa từng khóc trước mặt của con mình, chưa từng đánh nó vì nó hồn hào, bất trị, chưa từng cầu xin sự giúp đỡ và luôn đi tới một mình.
Mẹ là người buồn nhất vì đôi mắt của mẹ đã đựng đủ những nỗi niềm quá khứ, vầng trán đã in dấu thời gian, còn mái tóc dài giờ đã điểm bạc.
Mẹ là người ngốc nhất vì cứ sống mãi với nỗi cô đơn và sự hi sinh thầm lặng.
Mẹ là người đẹp nhất vì mẹ có đôi tay chai sần và mẹ đã già đi… Con xin lỗi mẹ… rất nhiều…
Tác giả: Quỷ Nhỏ
[Feel TheWind] of TRN