Búp bê

Nó nhớ năm lớp một, nó rất mê trò búp bê. Để thỏa lòng, nó hay chạy sang nhà nhỏ hàng xóm, nhìn nhỏ chơi cho đỡ thèm. Có hôm má đi bán ở chợ về, thấy nó đứng thơ thẩn dựa mé cửa sổ, má chỉ gọi với nó về ăn trưa. Tối đến nó ngái ngủ, nói sảng thế nào mà sáng ra nó thấy bao nhiêu là búp bê thả đầy đầu giường. Những con búp bê trắng tinh. Những con búp bê bằng giấy.

Nó ngẩn ngơ nhìn, đếm một con, hai con, ba con, bốn con,… Nó biết đôi tay nào đã chong đèn cắt mớ giấy này cho nó. Những con búp bê bỗng dưng có linh hồn, nhảy nhót trong mắt nó, kéo nó chạy một hơi ra chợ tìm má. A, má kìa, nó reo lên…

Những con búp bê giờ nhả màu ố vàng, vẫn nhảy nhót trong mắt nó… vẫn kéo nó chạy một hơi đi tìm má… nhưng trong thế giới của ký ức đã cũ mềm, má ơi…

[Feel TheWind]