Ông bà trẻ có cô Út bằng tuổi nó. Hè nào nó cũng được về quê chơi với cô Út. Nhà cô Út có 10 người. Ăn cơm phải chia hai mâm. Hôm nó xuống, chú Cả đi úp nơm được con cá mang về nấu chua cả nhà ăn. Hai mâm cơm, 1 con cá mà tiếng cười nổ ran như pháo.
Hè năm nay cô Út mới lên nhà nó chơi. Ban ngày ở nhà chỉ có hai cô cháu chơi với nhau. Tối muộn mẹ nó về xách theo con cá to lụi hụi làm bếp, bố nó về sau như mọi khi lẳng lặng vào phòng nằm xem tivi . Tối nay nhà nó nấu canh chua cá, có cô nó vui lắm, nhảy chân sáo chờ ăn. Đến bữa ăn cả nhà ai nấy chúi mặt vào bát cơm như thường lệ, còn nó vẫn còn âm ỉ với niềm vui lần đầu tiên không phải ở nhà một mình. Nhưng cắt ngang niềm vui nhỏ bé của nó là tiếng sụt sịt dần òa thành tiếng. Nó giật mình nhìn sang đã thấy cô nó nước mắt ngắn dài “ Anh…hức chị cho.. em..hức.. về nhà, em ko ở đây..hức.. đâu, ở đây..hức hức.. buồn lắm..”.
Cả nhà nó chợt lặng thinh. Nhìn cái bát canh cá nó chợt nhớ đến bữa cơm nhà cô Út. Một cảm giác gai gai, chạy dọc sống lưng. Lần đầu tiên ở cái tuổi lên năm, nó biết bữa cơm nhà nó, thật lạnh!
./.
Tác giả: Quỷ Nhỏ
[Feel TheWind]