Tôi đã suy nghĩ khá nhiều về khác biệt của việc đạt được kiến thức và vận hành sử dụng kiến thức. Tôi luôn dành nhiều thời gian để nghiên cứu mỗi ngày. Tôi thích việc đọc, nhiều khi không hẳn là vì mục tích học tập hay là giải trí.
Trong năm qua, một năm nhiều biến động, tôi nhận thấy mình dành nhiều thời gian hơn để đọc thông tin. Chắc hẳn, ai trong chúng ta cũng có thể thấy việc tương tự như thế, chúng ta sử dụng thời gian để đọc nhiều hơn, chúng ta dành nhiều thời gian hơn để tìm hiểu những điều gì đang diễn ra hiện tại. Chúng ta đọc về lịch sử, triết học, tâm lý học và bất kỳ lĩnh vực nào khác có thể mang lại cho chúng ta một số kiến thức, trí tuệ để ít nhất chúng ta cảm thấy tốt hơn.
Nhưng tất cả sự “tạo ra kiến thức” này chỉ dẫn đến việc chúng ta có nhiều kiến thức hơn và ít thực hành hơn. Và như bạn và tôi đều biết, nhiều kiến thức hơn bản thân nó là không hữu ích. Bạn muốn làm gì với tất cả những thông tin mà bạn đang đặt ra trong đầu?
Vậy, chúng ta phải làm như thế nào?
Đầu tiên, hãy bắt đầu nhìn nhận mình là một vận động viên. Công việc của bạn là thực hiện trò chơi gọi là cuộc sống này và để thực hiện, bạn cần hai thứ: Kế hoạch và Sức chịu đựng.
Kế hoạch
Bạn tạo kế hoạch của mình dựa trên kiến thức, sự thông thái mà bạn có được. Ở một góc độ nào đó, chúng ta đều biết cần những gì để có một cuộc sống và sự nghiệp tốt đẹp. Đó là điều bình thường: Chăm sóc bản thân, ngủ đủ giấc, không quá coi trọng mọi thứ, cười một chút, thiền, tử tế với người thân, thể hiện lòng trắc ẩn, tránh thỏa mãn ngắn hạn, v.v. Không có gì phức tạp về điều đó. Hầu hết chúng ta đều giỏi trong việc tạo ra một kế hoạch. Nhưng có lẽ chúng ta thiếu sức chịu đựng. Vậy điều gì xảy ra? Chúng ta đấu tranh. “Tại sao tôi lại cảm thấy hụt hẫng? Tại sao tôi lại mắc kẹt trong sự nghiệp của mình? ” Vâng, bạn biết những gì nó cần! Bạn cần một chút sức chịu đựng tinh thần để vượt qua điều đó và đạt được thành quả của bản thân.
Sức chịu đựng.
Bây giờ chúng ta chỉ cần tìm ra cách để cải thiện sức chịu đựng của mình. Trên thực tế, đây là điều mà chúng ta rất dễ biết được. Làm thế nào để cải thiện sức chịu đựng thể chất của bạn? Người chạy bộ làm gì? Các vận động viên làm gì mỗi ngày trong cuộc đời của họ?
Đúng vậy, họ rèn luyện. Lý tưởng nhất là với một bậc thầy, huấn luyện viên hoặc một người nào đó đã từng ở đó. Marcus Aurelius, từng là người đàn ông quyền lực nhất phương Tây, khiêm tốn nói: “Việc thành thạo đọc và viết cần một bậc thầy”. Ông ấy có thể đã nói về một kỹ năng như viết lách, nhưng điều này đúng khi nói đến mọi thứ.
Tất cả chúng ta đều cần rèn luyện kỹ năng và trí óc để nâng cao sức chịu đựng của tinh thần. Một lợi thế rất lớn về thời đại kỹ thuật số của chúng ta là bạn không cần phải biết về một bậc thầy. Bạn có thể học qua sách, bài báo, khóa học, podcast, v.v… Kiến thức rất dễ tìm kiếm và tiếp cận ở mọi nơi chỉ với chiếc máy tính có kết nối mạng.
Điều quan trọng là hãy rèn luyện một cách có tâm. Đừng chỉ học mọi thứ. Biến mọi thứ bạn học thành một hoạt động. Ví dụ, để rèn luyện sự tĩnh lặng bên trong thì có thể tập thiền định hoặc đi bộ dài mà không bị phân tán tư tưởng. Để trở thành một diễn giả giỏi hơn, hãy đọc nhiều lần nhật ký của bạn mỗi ngày một cách đúng chính tả và rõ ràng. Để trở thành một nhà văn giỏi hơn, hãy thiết kế ngày của bạn theo cách mà bạn dễ dàng tập trung vào việc viết nhất mà không hề bị phân tâm trong quá trình đó. Bạn không thể mong đợi cải thiện hoặc duy trì ở một trình độ nhất định nếu không được rèn luyện và đào tạo thích hợp. Nó giống như ăn, tắm và thở: Đó là một quá trình luyện tập liên tục.
Ernest Hemingway cũng biết rằng “bí quyết” để trở nên tốt hơn là rèn luyện. Ông từng nói: “Không phải vì mọi người thích mà bạn viết, mà hãy để mọi người thấy rằng bạn sinh ra để viết.”. Đó là bí mật nhưng không phải là bí mật. Tất cả chúng ta đều biết cần những gì để trở nên tốt hơn. Chúng ta cần rèn luyện.
Sau khi bạn đã tiến bộ, mọi người sẽ nhìn vào bạn và nghĩ: “Chà, người này sinh ra để làm việc này!” Khi ấy, bạn biết rằng quá trình rèn luyện của mình mới bắt đầu thành công.
Tôi muốn kết bài bằng một câu nói:
“Trong thế giới lý tưởng, mọi thứ phụ thuộc vào nhiệt huyết… trong thế giới thực tế, tất cả đều dựa vào sự bền bỉ.”
– Johann Wolfgang von Goethe