“Thời gian” đến bây giờ vẫn là khái niệm còn “mờ mịt” đối với con người. “Không Gian”, “Ánh Sáng” tuy đã được khoa học giải đáp phần nào nhưng có lẽ vẫn chưa phải là kết luận cuối cùng, tuy nhiên chúng có vẻ vẫn dễ hiểu, dễ hình dung hơn thời gian. Có lẽ thế giới này vẫn luôn phức tạp như nó vốn có.
Sự hữu hạn về thời gian ở đây là cảm nhận của bản thân mình mà thôi. Vì cái cảm giác về thời gian ở từng thời điểm và không gian là hoàn toàn khác nhau. Thực tại này do tâm trí điều khiển nên cảm nhận sự hữu hạn về thời gian quả thực là rất khác nhau.
Vậy nên có lẽ rằng đôi khi cái chớp mắt cũng chỉ bằng cái trăm năm và ngược lại. Lịch sử con người dài đến vậy nhưng cũng chỉ gói gọn trong có cái chớp mắt mà thôi. Vậy là thời gian không hề có sự đo lường dài hay ngắn, mà chỉ phụ thuộc vào cảm nhận chủ quan của cá nhân.
Đôi lúc, mình cảm thấy muốn làm nhiều thứ một cách ghê gớm, muốn đắm mình vào công việc để quên đi thời gian, để cúi mặt xuống ngẩng mặt lên là hết một ngày, để thấy cuộc đời có những khoảnh khắc đắm đuối như thế. Mình thấy rằng, những lúc thời gian trôi qua ngắn như vậy cũng là lúc mình tận hưởng khoảnh khắc của cuộc sống một cách quý giá nhất.
Vậy, bạn muốn thời gian trôi qua “nhanh” hay “chậm”?
—
Cốc cafe trưa nay làm cho cả thân và tâm mình đang trong một cảm giác khá rối loạn và khó hiểu. Cảm giác này có thể gọi là “say cafe”.